Danh mục
📺
TiviPhụ đề
00:00Hoàng tổ mẫu, chỉ sợ Hoàng tổ phụ sẽ thay đổi cách nhìn về Tần Vương.
00:05Tuyệt đối không thể để quan hệ cha con họ hòa hoãn.
00:12Hoàng thượng, ừm, từ sau khi Tần Vương có A Hoan, đúng là có vài phần ráng vẻ làm cha.
00:19Nếu năm xưa, Tần Vương cũng sớm thành thân sinh con, thì đã không phung phí chừng ấy thời gian.
00:25Ta cũng lấy làm lạ.
00:27Sao có người?
00:28Làm sai mà không hổ thẹn.
00:31Ngược lại, con có thể đem mấy chuyện dơ bẩn đó ra nhắc lại.
00:35Nghịch tử.
00:38Bây giờ dám chỉ vào mũi mẫu hậu ngươi mà mắng rồi.
00:40Tống dụ, trong mắt ngươi còn phụ hoàng này không?
00:42Con nói sai sao?
00:44Nếu năm xưa không phải bà ta phá dối thì...
00:46Hoàng thượng, đừng đánh Tần Vương.
00:50Thần thiếp sai rồi, sau này thần thiếp không nói nữa là được.
00:53Hoàng hậu, không cần cầu tình cho hắn.
00:55Đại kỳ ta, xưa nay lấy hiếu trị thiên hạng.
00:58Chẳng sao lại nuôi ra được đứa con đại nghịch bất hiếu như ngươi?
01:03Ôi trời!
01:06Hoàng tổ mẫu, đại bá.
01:08Quá đắng, sao lại đối xử với hoàng tổ mẫu hoàng huynh?
01:11Huynh làm vậy là phạm thượng vô lễ.
01:13Ta cân bản chưa dùng sức, đủ rồi.
01:16Nghịch tử.
01:17Ngươi muốn làm chấm tức chết sao?
01:18Được thôi, tống dụ ta.
01:20Chính là kẻ nghịch tử bất hiếu.
01:22Được chưa?
01:23Người đâu?
01:24Lôi tần vương ra ngoài.
01:25Đánh 20 trượng.
01:27Xem ra, trò vu oan hãm hại.
01:31Họ dùng không ít lên người phụ vương.
01:40Ta bảo người đánh nặng tay một chút.
01:43Nếu sau này tần vương thành phế nhân.
01:45Tống thời hoan lại càng không thể sánh với ta.
01:49Sợ đến ngốc luôn rồi chứ gì?
01:50Ta đã nói rồi.
01:52Ngươi sẽ hối hận vì hôm đó chọn tần vương.
01:54Sợ đến ngốc mới hay.
01:56Cô ta thành đứa ngốc.
01:57Mà tần vương vốn đã là kẻ ngốc.
01:59Vừa hay thành một cặp cha con.
02:01Tống thời hoan.
02:03Cha ngươi tự tay chọn lấy.
02:04Giờ đang bị đánh.
02:05E rằng sẽ bị đánh chết ở đây.
02:07Mà hoàng tổ phụ thì đang ở trong phòng cùng hoàng tổ mẫu.
02:10Phụ vương và mẫu phi ta cũng ở bên cạnh.
02:12Đây chính là khác biệt giữa ngươi và ta.
02:15Gã thái giám kia ra tay ác độc.
02:17Cứ tiếp tục thế này.
02:18Tống dụ chắc chắn sẽ bị đánh gãy chân.
02:20Hổ giữ không ăn thịt con.
02:22Hoàng thượng sẽ không nhẫn tâm như vậy.
02:23Chắc chắn là ngươi xúi dục.
02:25Cũng thông minh đấy.
02:26Nhưng thông minh thì có ích gì.
02:29Hoàng tổ phụ căn bản không quan tâm sống chết của hắn.
02:31Càng không tin hắn.
02:33Dù có nói hắn ra tay quá nặng.
02:35Trong mắt hoàng tổ phụ.
02:36Hắn chỉ là kẻ ăn chơi vô độ.
02:38Thậm chí còn nói hắn suốt ngày ăn chơi gửng lạc.
02:40Không lo tiến thủ.
02:42Thân thể yếu nhược.
02:43Đến chút khổ sở này cũng chịu không nổi.
02:44Cô ý.
02:45Để lấy lòng thương hại vô ích.
02:48Không được.
02:49Ta phải nghĩ cách.
02:50Thế nào là kêu trời trời chẳng thấu.
02:52Kêu đất đất chẳng linh.
02:53Chính là bây giờ.
02:55Đánh nặng hơn cho ta.
02:57Không ổn rồi.
03:07Đánh vào người tống dụ.
03:09Hoàng tổ phụ không tin.
03:10Nhưng đánh vào người ta.
03:13Hoàng tổ phụ nhất định sẽ tin.
03:15Hoàng thượng bớt giận.
03:16Tần vương vốn dĩ là kẻ ăn chơi.
03:18Không nên giận.
03:19Chấm vốn tưởng.
03:21Hắn sẽ thay đổi đôi chút.
03:22Nay xem ra là chấm nhìn nhầm rồi.
03:26A hoan.
03:28Tiếng gì vậy?
03:29Hoàng thượng dùng chút thức ăn đi.
03:31Chuyện bên ngoài người không cần lo.
03:33A hoan xảy ra chuyện gì rồi?
03:39Hoàng thượng.
03:46Đau quá.
03:48A hoan.
03:52A hoan.
03:57A hoan.
04:00A hoan.
04:01A hoan thay ta chịu một trượng.
04:03Mau gọi ngữ y.
04:05Chuyển ý chỉ của chấm.
04:06Gọi mai thay y.
04:07Dạ.
04:09Các ngươi còn đứng ngay ra đó làm gì?
04:11Khiêng người vào cho ta.
04:11Toan rồi.
04:22Tuyệt đối không thể để hoàng tổ phụ bé ta ngầm sai người ra tay nặng.
04:36Khởi bẩm hoàng thượng.
04:38Quận chúa bị thương rất nặng.
04:39Cần phải điều dưỡng cẩn thận.
04:41Sao lại ra nông nỗi này?
04:42Chẳng phải nó chỉ thay Tần Vương chịu một trượng thôi sao?
04:44Tần Vương điện hạ bị thương còn nặng hơn.
04:46May mà thể trạng ngài ấy tốt.
04:47Nên chưa ngất xỉu.
04:49Nếu còn chịu thêm hai trượng nữa.
04:50E là chân cũng gãy rồi.
04:52Ngươi nói gì?
04:55Lui xuống đi.
04:55Thần cáo lui.
05:00Chẳng nói là muốn phạt Tần Vương.
05:02Nhưng Chẳng đâu có nói để ngươi ra tay ác như thế.
05:05Gan ngươi cũng lớn thật.
05:06Dám làm vậy với con trai và cháu gái của Chẳng.
05:08Hoàng thượng tha mạng.
05:09Là nô tài nhất thời lỡ tay.
05:11Hoàng hậu.
05:12Thay giám này là người trong cung của nàng phải không?
05:15Hoàng thượng.
05:17Thần thiếp không biết Tần Vương và A Hoan bị thương nặng đến vậy.
05:20Thần thiếp bị oan.
05:21Nếu Hoàng hậu không biết dạy dỗ người trong cung mình.
05:23Vậy để chấm thay nàng dạy.
05:24Hoàng thượng minh giám.
05:26Tần Vương là huyết mạch duy nhất của tỷ tỷ.
05:28Thần thiếp xem trọng nó còn hơn cả lăng nghi.
05:30Nếu Hoàng thượng không tin.
05:31Thần thiếp có thể trước bài vị của tỷ tỷ mà thề.
05:33Người đâu?
05:34Kéo tên thay giám này ra đánh trượng.
05:37Quận chúa.
05:38Quận chúa.
05:39Cứu nô tài với.
05:40Rõ ràng là người.
05:42Ta cái gì mà ta?
05:43Ngươi làm sai.
05:44Hoàng tổ phụ trừng phạt ngươi.
05:45Nếu còn cãi lý tội càng thêm nặng.
05:46Mau lôi hắn ra ngoài cho ta.
05:48Đừng làm ồn Hoàng tổ phụ.
05:56Trước mặt Hoàng tổ phụ mà con giờ cho.
05:59Bây giờ con thật sự là gan to bằng trời rồi.
06:01Hoàng tổ mẫu bớt giận.
06:03Con vốn tưởng rằng.
06:04Dù trượng đánh nặng thế nào.
06:05Với tính cách của Tần Vương cũng chỉ cố nén trượng đựng.
06:07Nếu không phải có tống thời hoan.
06:08Đợi đến khi Hoàng tổ phụ biết nặng nhẹ thế nào của trượng.
06:11Cũng đã muộn rồi.
06:12Đúng vậy mẫu hậu.
06:13Xuyết chút nữa Tần Vương đã bị gãy chân.
06:15Đều là bị nhiệt chủng tống thời hoan hại cả.
06:18Chẳng lẽ con không nhận ra phụ hoàng rất thích cô ta sao.
06:20Chỉ là một đứa trẻ thôi mà.
06:21Nuôi trong đông cung là được.
06:23Giờ thì hay rồi.
06:24Tạm không cho tống dụ một đứa con.
06:26Còn nữa.
06:27Năm xưa bổn cung bày mưu với tống dụ tư thông với tâm nhi.
06:30Một khi bị phụ hoàng con biết.
06:32Không chỉ là vị trí hoàng hậu của ta.
06:34Ngay cả vị trí thái tử của con cũng không giữ nổi.
06:43A Hoan thế nào rồi?
06:45Bầm hoàng thượng.
06:47Quận chúa đã tỉnh lại rồi.
06:48Nhưng quận chúa vốn đã gầy yếu hơn trẻ con bình thường.
06:50Trận đánh ấy.
06:51Lại đánh trúng lưng cô ấy.
06:52Thần đề nghị.
06:53Giữ quận chúa ở từ thần điện ít nhất một tháng.
06:56Từ nơi này đến phủ tần vương đường sóc này.
06:58Cơ thể quận chúa e là chịu không nổi.
07:00Chuyện này dễ thôi.
07:01Để con bé ở lại là được.
07:04Tất cả dược liệu trong cung.
07:05Đều có thể cho A Hoan dùng.
07:06A Hoan.
07:07Giao cho người chăm sóc.
07:08Thần lĩnh chỉ.
07:10Đi thôi.
07:10Chúng ta đến xem thử.
07:18A Hoan.
07:18Có đau không?
07:20Bổn vương sẽ đọc thoại bản cho con nghe.
07:22Giúp con phân tâm.
07:23Phụ vương.
07:24Con không sao đâu.
07:25Người mau đi chữa thương đi.
07:29Thế này mà còn không sao à?
07:31Tống thời Hoan.
07:32Con có biết không?
07:33Cái chữ kia.
07:34Chỉ cần nặng thêm một phần.
07:36Cả đời con e rằng không thể đi lại.
07:38Con nói xem một đứa trẻ như con.
07:40Sao phải chịu đòn thay bổn vương chứ?
07:42Con.
07:45Hoàng tổ phụ đến rồi.
07:48Vừa hay.
07:49Có vài lời cũng nên để người nghe.
07:53Người kia vung trượng mạnh quá.
07:55Con sợ mà.
07:57Sau này con sẽ hiểu.
07:59Chỉ cần có Hoàng tổ mẫu con ở đó.
08:01Những trận đòn ta chịu.
08:02Nhiều đến mức đếm không sể.
08:04Không chừng một ngày nào đó.
08:05Bổn vương bị đánh chết cũng nên.
08:07Phụ vương.
08:08Người không dùng sức đẩy Hoàng tổ mẫu phải không?
08:10Vì sao người không giải thích với Hoàng tổ phụ?
08:13Như vậy sẽ không bị đánh mà.
08:14Vậy.
08:19Nếu bổn vương có giải thích.
08:21Có ai tin hay không?
08:22Lời phụ vương nói con đều tin cả.
08:24Con hy vọng phụ vương giải thích cho con nghe.
08:27Nếu người thực sự đã đẩy Hoàng tổ mẫu.
08:28Thì người chính là kẻ xấu.
08:30A hoan không mong người là kẻ xấu.
08:32Bổn vương hứa với con.
08:33Tuyệt đối không dùng sức đẩy Hoàng tổ mẫu của con.
08:36Bổn vương đẩy bà ấy là vì không muốn Hoàng tổ mẫu con cản giữa Bổn vương và Hoàng tổ phụ của con.
08:40Vậy trước kia người nói.
08:42Chuyện Hoàng tổ mẫu hãm hại người.
08:43Là giả sao?
08:45Dĩ nhiên không phải giả.
08:46Năm xưa bổn vương quả thực là bị Hoàng tổ mẫu của con bầy mưu hãm hại.
08:50Con biết mà.
08:52Phụ vương là phụ vương tốt nhất.
09:00Xịt.
09:03Chỉ thế này thì đau đủ.
09:05Mình còn phải cho kế hậu một món quà nữa.
09:10Phụ vương.
09:11Người nói xem.
09:12Hoàng tổ mẫu là mẹ ruột người.
09:15Tại sao bà ấy đối xử với người như thế?
09:16Bà ấy không phải mẹ của bổn vương.
09:18Mẫu hậu của bổn vương mất rất nhiều năm trước rồi.
09:23Bây giờ bổn vương với Hoàng tổ mẫu của con.
09:26Chỉ là cái đinh trong mắt.
09:27Cái rằm trong thịt thôi.
09:30Bảo sao?
09:31Nếu mẹ của phụ vương vẫn còn.
09:34Chắc chắn sẽ rất thương phụ vương.
09:36Như A Hoa sẵn lòng chịu đòn vì phụ vương vậy.
09:39Con còn dám nói chuyện chịu đòn.
09:43Không có lần sau.
09:44Ngu kỳ.
09:47Nếu Hoàng hậu thật sự quan tâm tần vương.
09:50Sao lại cho mắt nhìn nó bị đánh?
09:52Còn hai thái giám đó nữa.
09:54Nếu không được chủ cho phép.
09:56Sao dám nặng tay với một vương gia thế được?
09:59Gọi thái tử đến gặp chấm.
10:00Nhi thần bái kiếm phụ hoàng.
10:09Con mở ra xem chuyện tốt con làm đi.
10:11Xin phụ hoàng minh giám.
10:16Nhi thần không có ý đồ kết bẻ phái.
10:18Sở dĩ hôm đó bày tiệc mời khách.
10:20Là vì tích nhan nói hoa mẫu đơn nở đẹp.
10:21Muốn mời họ đi ngắm.
10:23Chỉ vì một câu nói của con con mà mất công mất sức mời hàng chục triều thần khách hứa.
10:26Đến biệt viện ở ngoại ô ngắm hoa hả?
10:29Con coi chấm là gì hả?
10:30Bình thường phụ hoàng đều mất nhắm mắt mở với chuyện này.
10:34Sao tự dưng hôm nay lại nổi nóng?
10:35Người đâu?
10:36Lôi thái tử xuống đánh cho ta.
10:39Phụ hoàng.
10:39Phụ hoàng.
10:40Phụ hoàng.
10:41Xin phụ hoàng minh xét.
10:43Phụ hoàng.
10:51Đừng đánh nữa.
10:52Hoàng thượng.
10:53Hoàng thượng bớt giận.
10:54Không thể đánh được.
10:55Chấm đánh con mình sao lại không được.
10:58Hoàng thượng.
10:59Thái tử là chữ quân một nước.
11:00Nếu đánh hư người sẽ lung lay nền tảng quốc gia đấy.
11:03Lung lay nền tảng quốc gia.
11:05Hư.
11:07Hôm nay chấm mới biết thái độ của hoàng hậu với tần vương và thái tử khác biệt như thế.
11:13Chuyện năm đó.
11:14Chấm cũng phải điều tra lại thôi.
11:19Mẫu hậu.
11:19Đứa trẻ đó được ghi dưới tên tần vương rồi.
11:24Hồ đồ.
11:25Các con nghĩ Linh Nhi chịu đòn là vì nó kết bè kết phái thật à.
11:29Lẽ nào hoàng tổ phụ tức giận.
11:32Muốn chút giận cho đại bá và tống thời hoan.
11:35Hoàng thượng cũng từng sống khổ.
11:37Tất nhiên rất thương xót cô ta.
11:40Nhưng có những lúc.
11:41Chút thương xót đó đã khác biệt lắm rồi.
11:45Con hiểu.
11:46Nhưng tần vương rất tốt với cô ta.
11:48Chưa chắc cô ta chịu quay lại nữa.
11:50Cô ta là cục thịt rơi từ người con ra.
11:52Con chỉ cần tốt với cô ta bằng nửa tích nhan là được.
11:57Mới có mấy ngày.
11:59Tống dụ cứ như thành người khác vậy.
12:01Vứt hết thứ bẩn thiểu kia đi.
12:03Bằng mọi giá.
12:05Đứa bé này đều không được ở lại phủ tần vương.
12:07Vâng.
12:10Con hiểu rồi.
12:19Phủ vương.
12:26À hoan.
12:28Vậy mà con không thích đọc tiểu thuyết nữa.
12:30Mà lại thích đọc sách sử.
12:32Phủ vương.
12:34Hoàng tổ phụ nói rồi.
12:35Đọc sách sử có thể hiểu lý lẽ.
12:37Lúc trước con ở ngoài không được đọc mấy thứ này.
12:40Nhưng.
12:41Có vài chỗ con không hiểu.
12:44Phủ vương.
12:46Chỗ này.
12:47Có ý gì vậy?
12:50Muốn chết thật mà.
12:51Mình không thích vào thư phòng từ nhỏ.
12:54Sao biết được có ý gì chứ?
12:55Khi cần đến sách mới hận ít đọc.
12:59À.
12:59Cái này.
13:00Cái này ấy hả?
13:03Phủ vương sợ nói sai.
13:04Hay phủ vương tìm phu tử cho con nhé.
13:06Cái này ấy hả?
13:08Cái này hả?
13:09Hả phủ vương tử cho con nhé.
13:10Cái này hả?
13:10Hả sách mới mấy thư thôi.
13:11Có biết.
13:11Có biết.
13:12Có biết.
13:13Có biết.
13:13Có biết.
13:14Cái này hả?
13:14Có biết.
13:14Nói.