Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm kia

Danh mục

📺
Tivi
Phụ đề
00:00Quận chúa tha mạng. Quận chúa tha mạng.
00:03Hoàng tổ phụ dựa vào đâu nói bổn quận chúa là chim kém bay chân.
00:07Ngươi nói đi, bổn quận chúa có kém không?
00:09Quận chúa là quận chúa thông minh nhất đại kỳ.
00:12Nói bậy.
00:14Ngay cả Hoàng tổ phụ cũng không thấy bổn quận chúa thông minh.
00:16Ngươi lại thấy vậy. Ngươi dám nói trai ý của Hoàng tổ phụ.
00:19Nô tỷ không dám. Nô tỷ không dám.
00:26Làm trai thành ý. Ngươi đâu?
00:28Lôi cung nữ này ra ngoài xử lý.
00:31Quận chúa tha mạng. Quận chúa tha mạng.
00:32Quận chúa. Quận chúa tha mạng.
00:34Quận chúa tha mạng. Quận chúa.
00:39Đại ca. Bây giờ con ở đó chắc là đắc ý lắm.
00:43Chắc là đang cười cực ta.
00:45Cô ta lại trả đũa chúng ta.
00:47Chúng ta khinh thường cô ta rồi.
00:50Ta muốn cô ta phải vẽ mặt thành kẻ bất tài mà thiên hạ công nhận giống như tống rụ.
00:55Đại ca. Huynh sẽ giúp ta đúng không?
00:58Đương nhiên.
00:59Từ nhỏ đến lớn có chuyện gì mà đại ca không giúp mụi.
01:02Ngày mai cô ta phải về phủ tần vương rồi.
01:04Phủ tần vương không bằng tử thần điện.
01:07Đến lúc đó.
01:08Chúng ta có rất nhiều cơ hội.
01:12Đại ca.
01:13Ta biết ngay.
01:14Huynh tốt với ta nhất mà.
01:16Đương nhiên rồi.
01:17Khi xưa mẫu phi mang thai mụi đã tìm phúc nguyên đại sư bói mệnh cho mụi.
01:21Phúc nguyên đại sư nói.
01:23Đứa trẻ trong bụng mẫu phi có thể giữ đông cung phùn vinh hương thịnh.
01:26Đại ca.
01:27Câu này ta nghe vô số lần rồi.
01:28Dù mụi nghe bao nhiêu lần, đại ca cũng phải nói.
01:31Đại sư nói.
01:32Bọn ta từng nợ đứa bé trong bụng mẫu phi.
01:35Một lần luân hồi trong ngàn năm.
01:36Mới đợi được cơ hội bù đắp như bây giờ.
01:38Mụi ấy.
01:39Là phúc tinh của đông cung ta.
01:40Không giống người nào đó.
01:41Là sao trổi.
01:43Cô ta chỉ xứng bị mụi dẫm dưới chân.
01:44Mãi mãi không thể chờ mình.
01:45Ngươi xem bài thơ này thế nào.
02:00Bẩm Hoàng thượng.
02:02Thơ này.
02:03Văn phong non nớt.
02:05Chỉ chọc người ta cười thôi.
02:06Đây là thơ của con bé Tích Nhan.
02:08Hoàng hậu và Thái tử Phi suốt ngày nói nó có thiên phú.
02:11Nhưng chẳng thực sự không nhìn ra.
02:13Quả nhiên.
02:14Thẩm Khanh cũng nói như vậy.
02:15Thần cho rằng.
02:17Không bằng thơ của Phúc An quận chúa.
02:20Ngươi mới dạy nó vài ngày.
02:22Nó đã sáng tác thơ hay rồi sao.
02:23Quận chúa đọc qua là không quên.
02:25Từ đó suy ra.
02:27Về phương diện đọc sách.
02:28Cô ấy có trình độ rất cao.
02:30Thật sao?
02:32Được.
02:33Được lắm.
02:34Lão thần cũng không ngờ.
02:36Quận chúa và Tần Vương Điện Hạ.
02:38Đều có thiên phú như vậy.
02:39Ai?
02:40Chẳng không nghe nhầm chứ.
02:42Ai có thiên phú nữa?
02:43Bẩm Hoàng thượng.
02:44Là Tần Vương Điện Hạ.
02:46Quái lạ.
02:49Ngu kỳ.
02:50Ngươi gọi Tần Vương và quận chúa qua đây cho ta.
02:53Vâng.
03:00À hoang.
03:01Chẳng nghe Thẩm Khanh nói.
03:03Con rất có thiên phú ở phương diện đọc sách.
03:05Nếu con đọc xong sách sử còn muốn đọc sách gì khác.
03:08Cứ việc vào cung nói với Hoàng Tổ Phụ.
03:09Hoàng Tổ Phụ không cần lo.
03:11Trong Vương Phụ cũng có thư phòng.
03:13Con đọc sách trong thư phòng là đủ rồi.
03:14Nếu như.
03:15Có chỗ nào không hiểu.
03:16Phụ Vương sẽ giảng rõ ràng cho con.
03:18Phải không?
03:19Phụ Vương.
03:21Phải.
03:22À hoan.
03:24Hai con.
03:25Hôm nay phải rời cung rồi.
03:27Con có muốn thứ gì?
03:29Cứ nói với Hoàng Tổ Phụ.
03:30Trong cung.
03:32Đông cung không tiện ra tay.
03:33Nhưng mình sắp về Vương Phủ.
03:35Bọn họ chắc chắn sẽ âm thầm hại mình.
03:37Tôn nữ.
03:38Muốn có một tỷ nữ thân cận.
03:40Tốt nhất là vừa biết võ vừa biết y thuật.
03:42Sao lại muốn có một tỷ nữ như vậy?
03:46Biết võ thì có thể dạy con học võ.
03:48Biết y thuật.
03:49Thì có thể nuôi con trắng mập.
03:52Được.
03:53Chấm đồng ý.
03:54Đa tạ Hoàng Tổ Phụ.
03:59Quận chúa.
03:59Đến lúc uống thuốc rồi.
04:01Nghe Xuân.
04:01Bưng thuốc tới đây cho ta.
04:11Sao vậy?
04:12Thuốc có vấn đề sao?
04:14Quận chúa.
04:15Mùi hương xong trong phòng quán đồng.
04:16Nô tỷ bưng thuốc ra ngoài ngửi xem.
04:19Đợi đã.
04:20Mama.
04:21Dập hương xong đi.
04:23Tai vách mạch rừng.
04:24Cứ ngửi trong phòng.
04:26Vâng.
04:38Quận chúa.
04:39Thuốc này khác với trước kia.
04:40Có thêm thuốc mê.
04:41Có thể gây ra ảo giác.
04:42Ảo giác.
04:43Người dùng thuốc này sẽ bị cuồng trí.
04:45Hành động giống như phát điên.
04:47Từng có người uống nhầm thuốc này.
04:48Cởi áo trước mặt mọi người.
04:50Đại kỳ cho rằng thuốc này tổn hại phong tục.
04:51Cho nên liệt nó vào danh sách cấm.
04:53Thuốc cấm.
04:55Ta vừa mới về phủ.
04:56Đã có người muốn biến bổn quận chúa thành kẻ điên.
04:59Quận chúa.
05:00Có cần ta nói vương ra.
05:01Bầm báo chuyện này cho Hoàng thượng.
05:03Để Hoàng thượng đến điều tra chân tướng không?
05:05Không.
05:05Không.
05:06Phụ vương tính tỉnh nóng này.
05:08Chưa đợi điều tra chân tướng.
05:10Chắc chắn sẽ làm náo loạn.
05:12Ngược lại bất lợi cho người.
05:13Vậy quận chúa định làm thế nào?
05:15Bây giờ chúng ta thế đơn lực bạc.
05:17Nếu muốn điều tra.
05:18E là mới bắt đầu đã đánh rắn động cỏ.
05:22Vậy ta sẽ nhìn cơ hội này.
05:25Đuổi hết những kẻ ăn cây táo rào cây sung trong phủ này.
05:31Quận chúa đi chậm thôi.
05:33Hoa ở hậu viện rất tươi tốt.
05:35Lão nô dìu người đi xem.
05:37Quận chúa.
05:38Sao lưng có người?
05:46Đầu của ta.
05:47Đầu ta đau quá.
05:50Quận chúa.
05:51Người không sao chứ.
05:52Người đâu?
05:53Mau đi bẩm báo vương ra.
05:59À hoan sao vậy?
06:01Bổn vương phải vào cung đi tìm Mai Thái Y.
06:02Vương ra.
06:04Nhiên xuân đã trần mạch cho quận chúa rồi.
06:06Nói là hôm nay hoạt động nhiều quá mà ra.
06:08Không có gì đáng ngại.
06:09Không được.
06:10Bổn vương không yên tâm.
06:11Vẫn phải vào cung một chuyến.
06:13Vương ra.
06:14Nếu đi mời Mai Thái Y.
06:16Danh tiếng của quận chúa sẽ bị hủy hoại.
06:18Danh tiếng.
06:18À hoan.
06:25Con không sao chứ.
06:26Con đừng dọa phủ vương.
06:27Con.
06:27À hoan.
06:28Phủ vương.
06:29Con.
06:31Phủ vương.
06:32Con không sao.
06:33Thế có chuyện gì?
06:36Phủ vương.
06:37Con thật sự không sao.
06:39Người có đồng ý.
06:40Diễn một vở kịch với con không?
06:42Diễn kịch.
06:43Diễn kịch gì?
06:45Nô tài trong phủ này quá nhiều.
06:47Con không thích nhiều người quá.
06:49Hơn nữa.
06:49Bọn họ có ý xấu.
06:51Con muốn.
06:53Nghĩ cách nào đó.
06:54Đuổi hết bọn họ đi.
06:55Nếu con không thích đám nô tài kia.
06:57Phủ vương đuổi hết bọn họ đi.
06:59Con giả vờ ngất làm gì trực tiếp ra lệnh.
07:02Chẳng phải người ngoài sẽ thấy phủ tần vương chúng ta vô lễ sao?
07:06Con không thích đám nô tài kia vậy à?
07:08Bẩm vương ra.
07:09Lúc ngài không ở vương phủ.
07:11Nô tìm muốn thêm chút hoa cho sân vườn của quận chúa còn khó.
07:14Các món ăn của quận chúa cũng quá mức đơn giản.
07:17Con có chuyện đó hả?
07:19À hoan.
07:20Con nói phải làm sao?
07:22Bắt đầu từ bây giờ.
07:23Phủ vương.
07:24Người phải để hạ nhân trong phủ cảm thấy.
07:26Người đã chắn ghét con.
07:28Sao phủ vương có thể ghét con được?
07:30Muốn khiến họ diệt vong trước.
07:31Thì phải khiến kẻ đó đến gồm.
07:33Thả cá nhỏ ra.
07:34Mới câu được cá lớn.
07:38Được thôi.
07:39Rốt cuộc à hoan bị làm sao vậy?
07:48Bổn vương mấy lần muốn gặp nó.
07:50Mà nó lại tránh không gặp ta.
07:52Trong lòng nó.
07:53Còn có phủ vương như ta nữa không?
07:55Vương ra thử tội.
07:56Xin ngài đừng làm khó lão nô.
07:58Được rồi.
07:59Không làm khó hạ nhân như bà.
08:01Sau này.
08:02Bổn vương không tới nữa là được.
08:04Không ngờ kỹ năng diễn xuất của phủ vương cũng được đấy chứ.
08:13Đi diễn kịch ngắn được luôn rồi.
08:15Mấy ngày nay.
08:16Hạ nhân trong phủ ngày càng lơ là chúng ta.
08:18Bữa chưa đưa đến toàn nguội lạnh.
08:20Hôm qua nô tì đi trên đường.
08:21Còn có kẻ không có mắt định đâm vào người nô tì.
08:23Kết quả bị nô tì một cước đá bay.
08:25Đá hay lắm.
08:27Hạ nhân trong phủ.
08:28Nâng mình lên càng cao.
08:30Sắp tới.
08:31Sẽ ngã càng đau.
08:33Quận chúa.
08:33Lúc trước người nói.
08:34Phủ chúng ta chẳng mấy sẽ có người tới thăm.
08:36Là thật sao?
08:37Tính ngày.
08:39Có lẽ sắp rồi.
08:39Người khác.
08:41Sẽ nghĩ rằng.
08:42Phủ vương đã mất kiên nhẫn với ta.
08:43Mà người hạ độc.
08:44Thì sẽ cho rằng.
08:46Ta vì chúng độc.
08:46Không dám gặp phủ vương.
08:49Dốc mọi công sức làm thuốc cấm.
08:52Sao có thể nhịn được.
08:53Không tới xem tác phẩm đắc ý của mình chứ.
08:56Quận chúa.
08:56Có người của Đông Cung tới.
08:58Sắp đến cổng vương phủ rồi.
09:00Nhớ lời ta nói với cô.
09:01Quận chúa yên tâm.
09:03Nô tì nhất định sẽ diễn tốt vào kịch này.
09:14Xin hoàng hậu nương nương.
09:15Thái tử phi nương nương.
09:16Kêu quận chúa nhà ta.
09:20Người lạ.
09:22Nô tì trong phủ bắt nạt chủ nhân.
09:24Quận chúa nhà ta bị ức hiếp.
09:25Cả miếng cơm nóng cũng không được ăn.
09:27Hôm nay ta mời hoàng tổ mẫu đi cùng.
09:30Không phải để làm chủ chống lưng cho tống thời hoan.
09:33Có hiểu lầm gì không?
09:35Tần vương xưa nay rất tốt với A hoan.
09:37Sao lại dung túng hạ nhân trong phủ ức hiếp nó được?
09:39Mấy ngày qua, vương ra không ở trong phủ.
09:41Hạ nhân trong phủ cực kỳ kêu căng.
09:43Không coi quận chúa ra gì.
09:45Tống thời hoan đâu.
09:46Quận chúa bị bệnh.
09:47Bệnh thì tốt.
09:48Xem ra ta cho người bỏ thuốc có tác dụng rồi.
09:51Ai già?
09:53Có phải vì tỷ tỷ bị bệnh, đầu óc mơ hồ, nên mới tưởng người ta ức hiếp mình không?
09:58Hay là thế này?
09:59Ngươi nói cô ta ra đây nói, hoàng tổ mẫu mới làm chủ cho cô ta được.
10:02Cái này, sao hả?
10:04Chẳng lẽ cô ta trở nên ngu ngốc?
10:07Sợ ra ngoài sẽ xấu hổ hay sao?
10:08Tất nhiên không phải.
10:09Nếu không phải, hoàng tổ mẫu đến đây, cô ta không ra đây ngay đón.
10:13Đó là bất kính với hoàng tổ mẫu.
10:15Ta khuyên ngươi mau bảo cô ta rằng.
10:16Không thì cẩn thận hoàng tổ phụ, sẽ chỉ cô ta tội bất hiếu.
10:22Hừ.
10:23Chỉ cần hoàng tổ mẫu và mẫu phi thấy được bộ dạng ngứa ngẩn của tống thời hoan,
10:27sẽ cảm thấy cô ta thật đáng ghét.
10:28Đến lúc đó cả hoàng tổ phụ và tần vương cũng sẽ xa lánh cô ta.
10:32Ta sẽ khiến cô ta không ẩn đầu lên nổi trước mặt mọi người.
10:37Mụi mụi.
10:37Sao lại nguyên rùa ta như vậy?
10:39Ta đã làm gì đắc tội với mụi?
10:42Tống thời hoan.
10:43Sao tỉ lại không sao?
10:44Tống thời hoan.
10:47Sao tỉ lại không sao?
10:51Sao lại không sao?
10:52Quận chúa nhà ta bị nhiễm phong hẳn,
10:54bảo ngươi trong phủ đi sắc thuốc.
10:56Ai ngờ họ lại thoái thác.
10:58Thế nên thân thể cô ấy mới yếu đi.
11:00Hoàng tổ mẫu.
11:01Hôm nay, nếu không phải người đến,
11:03con.
11:04Con e là đã bị đám hạ nhân đó.
11:06Hành hạ đến không ra hình người rồi.
11:08Không thể nào.
11:09Ta rõ ràng đã sai người cho tống thời hoan uống thuốc cấm,
11:12khiến cô ta trở nên ngớ ngẩn thức lễ.
11:13Sao cô ta chỉ bị phong hẳn?
11:16Phong hẳn gì chứ?
11:17Ta thấy tỉ rõ ràng là giả bệnh.
11:19Ta làm sao mà giả bệnh được?
11:20Hóa ra trong mắt mụi mụi.
11:22Ta là loại người như vậy.
11:23Nếu không phải.
11:25Sau những ngày này,
11:26ngay cả đại bá tỉ cũng tránh mặt.
11:28Tích nhan.
11:29Hỏng rồi.
11:30Lỡ miệng rồi.
11:30Tích nhan.
11:32Ngươi làm sao biết được?
11:33Như chuyện trong phủ của bồn vương như vậy.
11:35Ta.
11:35Ôi A Hoan.
11:40Sao con lại yếu ớt thế này?
11:42Có phải cơ thể không khỏe không?
11:43Vương ra.
11:44Đám nô tài đó,
11:45nhưng lúc ngài không ở trong phủ đều bắt nạt quận chúa.
11:48Nếu hôm nay không phải hoàng hậu nương nương
11:49và thái tử phi nương nương bắt gặp,
11:51quận chúa còn không biết phải chịu bao ớt ức.
11:53Đám nô tài cho má này dám bắt nạt A Hoan.
11:56Theo ý bổn vương,
11:57nên đuổi hết bọn chúng ra khỏi phủ.
11:59Vĩnh vĩnh không dùng lại.
12:02Không được.
12:03Tống tích nhan.
12:03Vừa nãy bổn vương quên hỏi ngươi.
12:06Ngươi làm sao biết được?
12:08A Hoan tránh mặt bổn vương.
12:12Ồ.
12:14Ngươi đã cài tay mắt trong phủ của bổn vương.
12:20Con chỉ thuận miệng nói thôi.
12:22Hóa ra mụi mụi cũng không rõ sự thật.
12:24Mà thà tin đám dân đen đó,
12:26cũng không chịu tin ta.
12:27Xem ra mụi mụi.
12:29Quả nhiên không thích ta.
12:30Tỉ rõ ràng là đang giả bệnh.
12:31Hạ nhân trong phủ tần vương thất trách.
12:34Thì cứ dậy rỗ một trận là được.
12:35Đuổi họ đi.
12:37E là không ổn.
12:38Ồ.
12:39Ngày thường.
12:40Chẳng phải luôn miệng nói yêu thương A Hoan sao?
12:43Sao có thể dung túng cho người ta bắt nạt con bé như vậy?
12:46Chẳng lẽ?
12:48Người không thật lòng.
12:50Sao có thể chứ?
12:51Hoàng tổ mẫu.
12:52Xin người.
12:53Làm chủ cho A Hoan.
12:54Chứng trị đám dân đen đó.
12:55Hoàng tổ mẫu.
13:01Vậy thì đánh đám hạ nhân này.
13:0220 trượng.
13:03Rồi bán hết đi.
13:05Tần vương.
13:06Vài ngày nữa, ta sẽ bảo phủ nội vụ.
13:07Gửi qua vài nô tài lanh lợi.
13:09Trong phủ này, chỉ có hai người con và phủ vương.
13:11Không cần nhiều nô tài như vậy.
13:13Hơn nữa.
13:14Con không quen có quá nhiều người hầu hạ.
13:16Sao được chứ?
13:17Mụi mụi dường như rất quan tâm đến hạ nhân trong phủ chúng ta.
13:21Sao?
13:21Mụi có họ hàng với họ à?
13:23Đúng rồi.
13:24Hôm qua ta phát hiện.
13:26Có người bỏ độc vào thuốc của ta.
13:29Liệu có phải liên quan đến mụi không?
13:31Đương nhiên không phải ta.
13:32Không phải là tốt nhất.
13:33Dù sao ta cũng không biết lúc nào.
13:35Sẽ bầm báo chuyện này với Hoàng tổ phụ.
13:38Nếu người truy cứu.
13:39Chắc chắn sẽ không tha cho những kẻ.
13:41Có hiểm nghi.
13:47Cẩn thận đấy.
13:50Cuối cùng cũng tống khứ được hết bọn chúng.
13:55Hơn nữa hạ nhân trong phủ.
13:57Đều do Hoàng hậu ra lệnh xử lý.
13:59Sau này bên ngoài sẽ không dám nói xấu chúng ta nữa.
14:01À đúng rồi.
14:01Ta hoan.
14:02Vừa nãy còn nói.
14:03Chuyện hạ độc là sao?
14:04Con.
14:05Cố ý lừa tống tích nhan thôi.
14:06Yên tâm.
14:07Không ai hạ độc con đâu.
14:09Vậy thì tốt.
14:10Nếu không.
14:11Bồn vương nhất định sẽ lật tung cả đông cung.
14:13Phủ vương.
14:14Vài ngày nữa người đến chỗ bà mối.
14:17Chọn vài người hầu đi.
14:18Khi người ra ngoài.
14:18Bảo họ theo người.
14:20Bảo vệ an toàn cho người.
14:20Ừ.
14:21Cũng được.
14:22Nhưng nên chọn người thế nào?
14:24Theo con thấy.
14:25Cứ chọn những người lanh lợi đẹp mắt.
14:27Ừ.
14:28Thân thể cũng phải khỏe mạnh.
14:29Ừ.
14:31Sao phải chọn đẹp mắt?
14:33Trong sách thoại bản nhân vật nam đều đẹp mắt.
14:36Con cũng muốn xem thử.
14:38Người đâu?
14:39Đem hết đám sách thoại bản trong phủ.
14:42Đi đốt cho bồn vương.

Được khuyến cáo