Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:001. Tổ phụ, Vị Tiểu là người như thế nào?
00:08Vậy trước tiên phải nói về tổ phụ của hắn.
00:12Khi ta mới dậm chức châu buộc Yên Châu, từng tổ chức đại hội lộc ly.
00:18Trên danh nghĩa là mời dư hậu các đời tới so tại cưỡi ngựa bắn cung.
00:24Nhưng thực chất ta muốn kết đồng minh.
00:31Hai bọn ta vừa gặp mà vừa đã quen.
00:38Khang quận Yên Châu, ân tình dẫn nước cai thông kênh rạch, không biết lấy gì báo đáp.
00:46Hôm nay Nguyễn Mổ nguyện lấy sự vui đại làm chính, kết làm đồng minh với Yên Châu.
00:51Nguyễn Quỳnh, từ đây về sau, kẻ nào dám xâm phạm Yên Châu tức là đối địch với nước quỳ ta.
01:00Hai già kiều quỳ chúng ta cùng sống chết, cùng tiến lùi.
01:08Yên Châu cũng vậy.
01:12Dự năm về sau, ta đã xây dựng kênh dĩnh ninh giữa bàn ấp dạp Tân Đô.
01:22Từ đó nước quỳ có nước, Yên Châu có binh.
01:2914 năm trước, Yên Châu phái dũng tướng lý tốt xâm phạm nước quỳ, kiếm Tân Đô.
01:35Muốn cắt đứt khuyết mạch nhà họ, tổ phụ.
01:40Người của kiều gia không ứng, bọn họ định lâm trận bốn người.
01:52Chỉ dưới một mình ước bằng tiện mà muốn kéo chúng ta vào cuộc chiến.
01:57Phụ thân, mau năm qua chúng ta gửi không ít tiền bạc lưng thịt với nước quỳ.
02:01Không thẹn với tình nghĩa giữa người và quỳ hậu.
02:04Đã hứa sẽ xuất binh chi viện, giờ rút quân là thất tính bội nghĩa.
02:08Có thể tìm một cái cớ mà.
02:10Phụ thân, người mau đưa ra quyết định.
02:18Đây bọn đôi tay kéo léo của màn màn để gieo khỏe.
02:22Tất cả đều là ý trời.
02:25Rút quân! Phụ thân!
02:32Vĩ Lan, đừng cóc.
02:35Vĩ Lan, nhớ kỹ.
02:38Sau này đừng tin tưởng người khác.
02:40Tổ phụ bị người kiều gia mê hoảng mới rơi vào kết quật như hôm nay.
02:49Đây là hy vọng của quỳ gia.
02:54Hứa với ca ca.
02:57Sau này không được cóc.
03:02Hứa với ca ca.
03:13Phụ thân!
03:20Tòa thành này thuộc về Biên Chù.
03:23Giữa đó vàng hộ trừng.
03:28Kéo chúng vào phố sát.
03:29Chuông cùng tù binh.
03:31Tàn sát từng đô trong 3 ngày.
03:34Giết sạch đam đình.
04:00Tổ phụ không muốn bách tính yên châu.
04:03Bị cuốn vào cuộc chiến.
04:05Phụ lòng một người, hay phụ lòng quân dân.
04:09Nếu đổi lại là con, con cũng không biết nên lựa chọn thế nào.
04:13Chỉ là quân của quỳ tiệu giờ đã tới Cổng thành.
04:16Muốn đoạt lại tân đô, tự tay lý túc.
04:19Nếu giờ lúc này chúng ta xuất binh thiên diện lý túc.
04:22Quỳ tiệu chưa chắc đã thắng.
04:24Nhưng nếu chúng ta cố gắng,
04:26để khi hắn chiếm được tân đô.
04:28Chắc chắn sẽ dẫn quân tới yên châu, tấn công bàn ấp.
04:31Tới lúc đó chúng ta sẽ phải làm sao?
04:34Tê tử ở quá của Lão Quỳ Hậu.
04:38Họ từ,
04:40có tầm nhìn xa trong rộng.
04:44Lúc này ta muốn bàn chuyện liên hôn với bà ấy.
04:48Biến chiến tranh thành hòa bình.
04:51Tổ phụ không muốn bách tính yên châu.
04:53Đó có thể nhưng cơ hội này kết đồng minh quá giải thù hận.
04:57Thị quả thực là một mối hôn sự vô cùng tốt.
05:00Nhưng quỳ tiệu tận mắt chứng kiến,
05:03và thế hệ chết trận nơi xa trường.
05:06Trường rõ hắn có gìn kiều tổng ca,
05:09mà tấn mắt hợp thù hay không?
05:12Trước cuộc quỳ tiệu,
05:14là người như thế nào?
05:17Quỳ tiệu,
05:19là người như thế nào?
05:21Quỳ tiệu,
05:23quỳ hậu của nước quỳ.
05:31Càng cuộn, yên châu.
05:34Ở đây, đưa ta, ném cho ta.
05:37Ném qua đây, nào, nào cô ném qua đây.
05:40Đưa ta, đưa ta.
05:42Nè, thì ném ta nè.
05:44Ném cho cô ấy.
05:46Đúng, ném chỉ bên đó.
05:48Mau đưa ta, ném cho cô ấy.
05:51Đừng có ném nữa.
05:53Nào, ném ta đi.
05:55Đưa ta, nào, đón lấy.
05:57Đợi đã, đợi đã.
05:59Để ta, để ta, để ta.
06:09Mang Mang.
06:11Mang Mang.
06:15Mang Mang.
06:17Dạo này bụi cứ luôn buồn chồn không yên.
06:19Có chuyện gì không thể nói với ta sao?
06:24Quỳ tiệu đã bao giây tân đô mấy ngày.
06:27Cũng không biết tình hình chiến sự ra sao.
06:30Trọng thị chẳng thấy sợ hãi chút nào.
06:32Quỳ tiệu đánh tân đô có phải là chúng ta đâu.
06:34Sao ta phải sợ chứ?
06:36Vậy hắn đánh tân đô xong chẳng phải sẽ đánh bàn ốc sao?
06:39Vậy sao?
06:42Bỉ trệ, ném qua đây.
06:50Trưởng tỷ, nếu Yên Châu không muốn gây chiến,
06:55chỉ còn cách biên hôn để thể hiện thiện trí.
06:58Tới lúc đó, chỉ có thể gã tỷ trong quỳ tiệu.
07:02Gã ta trong quỳ tiệu.
07:06Lưu Diệm Thế tưởng Lương Nhài dẫn theo đường thúc của hắn tới.
07:09Nói là Lương Nhài Dương phá sứ giả tới bài chuyện hôn sự với người.
07:13Lần này, ta được Lương Nhài Dương giao phó.
07:15Tới bàn chuyện hôn sự và đưa xin lễ.
07:18Trên đường đi nghe được một chuyện xưa, không biết là thật hay giả.
07:22Năm đó, khi Thái Công cưới Đinh Phương Nhân.
07:26Đinh Phương Nhân mang theo cổ hội môn, dạng lượng dạng,
07:30khung cảnh hôn lễ lộng lĩ trải dài 10 dặm đỏ rực sắc dốc.
07:34Không biết hôm nay Thế tưởng bọn ta hội cưới tiểu thư Tiểu Kiều,
07:38Châu Mục, bằng lòng dùng thuộc địa làm cổ hội môn không?
07:42Thúc Phụ.
07:45Thế tử, nếu Quỳ Thịu chiến được Tân Đô,
07:49e là Yên Châu sẽ bị liên lũy.
07:53Hiện đệ có điều không biết,
07:55phụ thân ta đã bàn chuyện hôn sự với tự Thái Phương Nhân của Quỳ Thị.
08:00Muốn hứa gã con gái ta là Đại Kiều cho Quỳ Hậu.
08:04Quỳ Hậu đã là con trẻ.
08:06Nếu các người cưới cháu gái Tiểu Kiều của ta,
08:10thì Thế tử và Quỳ Hậu chính là huynh đệ đồng hào,
08:14lấy đầu ra chuyện liên lũy.
08:19Thúc Phụ, hồi nhỏ ta gặp nạn.
08:22Giờ có hai vị bá phụ thương dẫn mới có hôm nay.
08:25Ta và biểu mụi có tình nghĩa từ thổi nhỏ.
08:29Các người xem,
08:30Thế tử của bọn ta từ nhỏ đã là người có tình có nghĩa như vậy.
08:34Nếu đã vậy,
08:36hôm nay chúng ta hãy ứng định ngày thành huynh.
08:40Ta thành do đôi uyên ương trẻ này.
08:43Nào, mời các vị.
08:45Dường thức lường 2 thầy Thế tử Lương Diễm
08:48đưa xin lễ cho Tân Đương.
08:50Xin lễ gồm một đôi kim giảng,
08:52một trăm giảng lượng,
08:54mười sách,
08:56và một đoạn bài.
08:57Một đôi kim giảng,
08:59một trăm giảng lượng,
09:01mười sách lụa đen,
09:03mười hai hộp rượu trắng,
09:05mười hai hộp gạo tẻ,
09:07mười hai hộp kê,
09:09hai tấm gà dê,
09:11một con linh miêu.
09:16Đây là linh miêu sao?
09:18Sao trông cứ như con trồn á?
09:23Tuy là trồn mà.
09:28Phương nhân có điều không biết.
09:30Giờ linh miêu khó tìm.
09:32Chưa kể bọn ta đi đường gặp ghen,
09:35làm gì có thời gian đi săn.
09:38Hơn nữa,
09:40gia đình bình thường đều nuôi trồn mà.
09:42Bọn ta đâu phải là gia đình bình thường.
09:46Phải.
09:55Thế nào, Thúc Phụ?
09:57Tặng trồn cũng xem như là coi trọng họ rồi.
09:59Lấy đầu ra linh miêu lắm thế.
10:01Mang Mang,
10:03nếu Lương Diệm thực lòng với con,
10:05cũng không cần so đo mấy thứ xính lệ xáo rỗng này,
10:08chưa kể hai con còn có tình nghĩa từ thuổi nhỏ.
10:12Không giống trưởng tị của con.
10:15Sắp phải gã vào hang hùng miền cọp.
10:19Quỷ lương, tướng quân nước quy.
10:22Quỷ cừ, tướng quân nước quy.
10:24Quỷ đoát, tướng quân nước quy.
10:36Các quân địa,
10:38có định ăn hay không đây?
10:40Tắt đi, đói cả buổi rồi.
10:42Vô lên.
10:44Rát chút gia vị vô.
10:46Vô công, mấy cửa bảo tàng ngày nào cũng đánh trận là cả người khó chịu.
10:49Từng đồ ăn ngay trước bát rồi,
10:51cứ xông thẳng vào là xong.
10:52Ngài sợ bọn ta không đánh lại sao?
10:54Đối phó với từng đồ bảo vệ tốt hơn tấn công.
10:57Địa giới trung quyền, quanh đâm khu hạng,
10:59lương thảo của lý tốt chắc chắn không đủ.
11:01Thành này không cần tấn công mà vẫn chiến được.
11:03Dội gì chứ?
11:07Quỳnh quạt cái gì vậy?
11:09Bọn chúng thiếu lương thảo mà.
11:11Ta muốn cho chúng biết,
11:13chúng ta không chỉ có lương thảo mà còn có thịt để ăn.
11:15Chúa công.
11:17Quân sư.
11:19Chúa công.
11:20Chúa công.
11:22Thái phụ nhân gửi thư tới.
11:24Tổ mộ có chuyện gì?
11:26Thái phụ nhân đang bàn một mối hôn sự cho chúa công.
11:28Ta từng thể trước tổ phụ,
11:30sẽ giết lý tốt,
11:32giết kiều tộc,
11:34chừa báo tụ thành công.
11:36Ta sẽ không thành thân.
11:38Nhưng,
11:40nói nhỏ ta nghe.
11:42Rốt cuộc Thái phụ nhân bàn hôn sự thế nào cho chúa công?
11:44Rốt cuộc trong thế nào?
11:46Lấy ra xem đi, mua lên.
11:48Con gái của kiều gia.
11:50Chúa công bớt giận.
11:52Ngài nghĩ kỹ mà xem.
11:54Dự năm chinh chiến, tán hại nhiều tên.
11:56Lúc này tới được Tân Đô,
11:58người ngộ cũng đã kịp sức.
12:00Nếu lúc này kiều gia và lý tốt bao giây trước sau,
12:02thì trận này lành ít dưỡng nhiều.
12:05Kiều tặc.
12:08Lại bất ép tổ mộ như vậy.
12:10Nếu lúc này ta chiến được Tân Đô,
12:13có phải,
12:15sẽ có thể khiến tổ mộ trúc được nỗi lo không?
12:18Các quân địa,
12:20làm việc tôi.
12:22Chúa công, chúa công.
12:24Hấp thấp tấn công, phần thắng không lớn đâu.
12:26Đi.
12:4214 năm trước,
12:44kiều tộc thức tính bội nghiễm,
12:47khiến người tộc ta bị hại.
12:49Tân Đô rơi vào tay kẻ khác.
12:52Hôm nay,
12:54kẻ tù ở gầy trước bắt.
12:56Các tướng sĩ kẻ lĩnh,
12:58theo ta vào thành.
13:00Giết lý tốt,
13:02giết kiều tộc.
13:04Giết lý tốt, giết kiều tộc.
13:06Giết lý tốt, giết kiều tộc.
13:08Giết lý tốt, giết kiều tộc.
13:10Giết lý tốt, giết kiều tộc.
13:11Giết lý tốt, giết kiều tốc.
13:13Giết lý tốt, giết kiều tộc.
13:15Giết lý tốt, giết kiều tộc.
13:17Đi tấn công.
13:31Đi.
13:41Nhanh lên.
14:12Đi.
14:20Đi.
14:41Đi.
14:56Mang Mang.
14:58Mùi yên tâm.
15:00Yên Châu là nhà mẹ đẻ của Mùi.
15:05Đợi ta cả cho quỷ thiệu,
15:07đớt lường dài cũng sẽ xem trọng Mùi.
15:12Mùi yên tâm.
15:14Mùi yên tâm.
15:16Mùi yên tâm.
15:18Mùi yên tâm.
15:20Mùi yên tâm.
15:22Mùi yên tâm.
15:24Mùi yên tâm.
15:26Mùi yên tâm.
15:28Mùi yên tâm.
15:30Mùi yên tâm.
15:32Mùi yên tâm.
15:34Mùi yên tâm.
15:36Mùi yên tâm.
15:38Mùi yên tâm.
15:40Mùi yên tâm.
15:43Mùi yên tâm.
15:45Mùi yên tâm.
15:48Mùi yên tâm.
15:50Mùi yên tâm.
15:52Mùi yên tâm.
15:54Mùi yên tâm.
15:57Tao không muốn cả cho quỷ thiệu.
16:00Tao cũng không thể cứ chạy mà đi cùng chàng.
16:02Cùng gian.
16:08Bị trễ.
16:12Chúng ta sắp phải chia ly rồi.
16:17Quỷ tiệu.
16:19Ta sẽ đánh một trận với quỷ tiệu.
16:21Sẽ có thể ngăn cản hôn sự này không?
16:24Chàng chỉ là một nô lệ văn ngựa.
16:27Sao có thể đấu lại hắn?
16:33Mùi tỉnh rồi sao?
16:35Mùi không ngủ được.
16:39Ta có chuyện này muốn bàn với Mùi.
16:42Tì nói đi.
16:45Hồi đầu năm, những lúc rảnh rỗi, ta đã cùng Xuân Nương.
16:50Tư cho Mùi bộ áo cưới này.
16:53Mùi không ngủ được.
16:55Ta có chuyện này muốn bàn với Mùi.
16:58Tì nói đi.
16:59Hồi đầu năm, những lúc rảnh rỗi, ta đã cùng Xuân Nương.
17:03Tư cho Mùi bộ áo cưới này.
17:07Nhưng nguồn ước của ta và quỷ tiệu gấp gấp.
17:10Chắc sẽ phải rời nhà trước Mùi.
17:14Chỉ bằng vượt áo cưới này cho ta.
17:18Tì nói xem, hai tỉ mùi chúng ta đều sắp xuất giá rồi.
17:22Tại sao của hồi môn của tỉ lại nhiều hơn ta?
17:29Vậy để ta bảo mẫu thân chuẩn bị thêm cho Mùi nha.
17:33Hoặc nếu Mùi thích cái gì, cứ lấy từ chỗ của ta.
17:37Ta cũng không nói muốn tranh giành với tỉ.
17:40Chỉ là ta đang nghĩ.
17:42Tì nói xem lần này chúng ta có thể làm gì?
17:44Sau này sẽ rất khó gặp mặt.
17:47Tì cũng phải để lại thứ gì đó mà tỉ yêu thích cho ta.
17:51Vậy thì ta nhớ tỉ cũng có thể lấy ra ngắm nhìn.
17:56Mùi cứ kêu mãi là muốn mặc hai bộ y phục này, cho mùi đó.
18:01Còn nữa không?
18:04Nhưng cái này cũng cho mùi hết.
18:06Còn nữa không?
18:09Cái này cho chính tay ta.
18:12Cái này cho chính tay ta theo.
18:15Còn chưa đi bao giờ.
18:17Còn nữa không?
18:19Ồ kìa, tì phải dường cho ta một vài món đồ yêu thích của tỉ.
18:23Mới thể hiện được là tỉ mùi ta tình cảm sâu đậm.
18:37Cái này tuyệt đối không được.
18:42Ta sẽ giúp tỉ cất kỹ những thứ này.
18:46Mùi muốn gì tỉ cũng cho mùi.
18:50Chỉ cần sau này Mang Mang có thể sống vui vẻ, hạnh phúc.
18:56Trưởng tì cũng vậy.
19:01Trong cuộc sống của chúng ta,
19:04Tì cũng có thể tìm ra mùi đẹp.
19:06Trưởng tì cũng vậy.
19:11Trong hai tỉ mùi chúng ta,
19:13Có mùi được gã đi, dừ lòng đẹp ý là đủ rồi.
19:21Trong hai tỉ mùi chúng ta,
19:24Chỉ cần có một người được gã đi,
19:27Dừ lòng đẹp ý là đủ rồi.
19:36Trưởng tì cũng vậy.
19:42Mặc ý phục vào đi.
19:44Ta dẫn tì tới nơi này.
19:47Mang Mang, bộ đứa ta đi đâu vậy?
19:49Mau lên.
19:51Mang Mang đút cuộc bộ muốn làm gì vậy?
20:00Nếu tì thích quần ấy,
20:02Hãy đi theo quần ấy đi.
20:06Ta không đi theo chàng ấy đâu, tỵ buộc phải đi.
20:09Nếu phải gã vào quỷ gia, đời tỵ sẽ chấm hết.
20:12Ai bảo ta là con gái châu mục, đã được bác tính cung phụng bao nhiêu năm nay rồi.
20:16Những việc này đều là trách nhiệm ta phải cảnh giác.
20:18Nếu ta nói với tỵ, ta muốn gã cho quỷ thiệu thay tỵ, tỵ sẽ cho ta toàn nguyện chứ, không được.
20:25Quỷ thiệu đó không phải là người tốt đẹp gì ta biết.
20:28Tỵ nghe ta nói, nữ tự lấy chồng chẳng qua chỉ là có hai loại.
20:32Một là như tỵ, được ở bên người tỵ yêu, đến đầu bạc trăng lông, cơm canh đạp bạc qua ngày cũng thấy đủ đầy.
20:38Loại thứ hai là như ta.
20:40Điều ta muốn không phải là phụ quân kẻ mai cho ta trước cương, mà là địa dị quyền thế của hắn.
20:46Trước đây, đúng là ta thích lưu thế tử.
20:49Nhưng gần đây ta đã hiểu ra, huynh ấy không phải là người mà ta hướng đến.
20:53Vì kiên gia quỷ thiệu và huynh ấy coi nhẹ yên châu tự ơ với ta.
20:58Nếu đã vậy, chẳng thà ta gã cho quỷ thiệu.
21:02Kiến lưu tỵ lương dai của huynh ấy cuối đầu trước ta.
21:10Nếu trưởng tỵ không giữ riêng thứ gì, chắc hẳn đây đều là những vật mà tỵ yêu quý lưu luyến nhất.
21:16Chỉ là đàn công hồ quá nặng, nên ta gửi dây đàn ra cho tỵ dậy.
21:22Tỵ sẽ không trách ta chứ.
21:25Mang Mang chị.
21:27Mang Mang, mùi...
21:29Mang Mang.
21:38Mang Mang.
21:42Cứ ngồi đi, hôm nay ta giúp tỵ ấy trốn đi cùng huynh.
21:45Chỉ là vì không muốn tỵ ấy ra vào miệng cọp.
21:48Nhưng nếu sau đây ta biết được huynh đối xử không tốt với tỵ ấy,
21:51ta nhất định sẽ cho người truy sát huynh.
21:54Nếu huynh yêu tỵ ấy thật lòng,
21:58một ngày nào đó,
22:00ta nhất định sẽ cầu sinh bá vụ bá mẫu cho huynh,
22:03giúp huynh tham quan tiếng dứt.
22:06Nếu sau đây tiểu tư có gì sai bảo,
22:09bị trệ sẵn sàng xong pha cối lửa, có chết không ngại.
22:14Mang Mang, Mang Mang.
22:25Chậm trễ ác sinh duyện.
22:28Ngồi đi đi.
22:30Mang Mang, Mang Mang.
22:32Bị trệ.
22:34Mang Mang, Mang Mang.
22:45Người ngây thơ như tiểu tư, giờ đi theo bị trệ.
22:49Có thế nào cũng hơn gã cho nguy hậu,
22:52rồi bị nghiện nát ăn thịt.
22:56Tiểu tư, người định làm gì tiếp theo?
23:04Trà trùng gỡ tìm đi, nhanh lên.
23:06Dân, phu nhân, xem trang phòng chưa?
23:08Chưa à, nhanh lên.
23:09Vậy mau đi đi.
23:10Dân, tiểu tư để lại một bức thư.
23:12Có chuyện gì vậy hả?
23:13Người đâu?
23:14Người đâu?
23:15Phu quân.
23:22Phải làm sao mới được đây?
23:23A Phạm đi rồi, sao thành thân được nữa?
23:26Khuôn thư đã gửi đi.
23:28Tử Thái phu nhân cũng đã đồng ý cuộc khuôn dân này.
23:31Nếu quỷ hậu lấy cớ quỷ huôn để tấn công chúng ta,
23:33thì phải làm sao đây?
23:35Cùng lắm thì chúng ta quyết sống chết với họ.
23:37A Tử còn xem nam dân và chúng ta.
23:40Có ai đánh đấm ra hồn không?
23:42Theo ta, chỉ bằng phái trương phổ đến Tân Đô một chuyện.
23:47Nói rõ sự thật cho quỷ hậu biết, xin tạ lỗi với hắn.
23:50Không phải dứt.
23:51Quỷ hậu mà nổi trận lưu định,
23:52tiểu dân biết chúng đỡ thế nào đây?
23:54Cứ nói là...
23:56Cứ nói là A Phạm ra ngoài dân hương,
23:59bị kẻ xấu bắt, bắt góc đi rồi.
24:02Chúa con, tuyệt đối không được đâu chúa con.
24:04Quân đội nốt quy là đám hung ác tàn bạo.
24:06Một mình ta đi, khát rào chua vào miền cọp,
24:08đột bạc cho chúng.
24:09Chúa con.
24:12Chúa con.
24:29Chúa con, tiểu dân có một kế có thể giải quyết mối nguyên này.
24:32Màu nói đi, nếu đã không tìm được tiểu thư.
24:36Vậy chỉ bằng...
24:39Ý, ý ngươi là...
24:42để A Mạng gã tay sao?
24:44Ý hay lắm.
24:46Phương quân, cung đảng,
24:48ngươi đưa ra ý kiến gì vậy?
24:49Hay, đây là ý hay đó.
24:51Mạng Mạng đã hứa hôn với Lưu Diễm.
24:53Không, nốt quy mạnh, lưu nhà yếu.
24:56Bây giờ chúng ta chỉ có thể chịu ý nốt quy,
24:58nếu không sẽ bị diệt dông.
25:00Quân trưởng, vị tiểu đó là người như thế nào chứ?
25:03Lúc này đưa Mạng Mạng qua đó,
25:05chẳng phải là dân cừu vào miền cột.
25:07Vậy để nói phải làm sao?
25:09Diệt cấp hết bây giờ vẫn là phải tìm được A Phạng gì?
25:17Là số mệnh cá rồi.
25:21Tân Đô Nốt Quy
25:3614 năm trước,
25:38Lão Phù tàn sát Toàn Thành suốt 3 ngày.
25:42Vậy mà ngươi vẫn thoát chết.
25:51Vậy ngươi có muốn biết,
25:53ta đã thoát chết tới nào không?
26:06Nhưng năm xưa,
26:09ba đời nhà ngươi
26:12đều đã bỏ mạng dưới tay ta.
26:18Đáng tiếc,
26:20mạng ta lại chỉ có một.
26:25Đáng giả, đáng giả.
26:29Chúa Cổng nên xử lý hắn.
26:32Giết hắn đi, giết luôn quá hội cho hắn rồi.
26:46Tống hắn vào hồn cho ta.
27:03Giết hắn đi.
27:28Không giết được.
27:29Không giết được.
27:30Chúa Cổng.
27:31Không giết được đâu.
27:33Quân sư.
27:39Chắc xong rồi.
27:48Tường Bách Tính, Nốt Quy,
27:50Chúa Cổng bóc đồng rồi.
27:52Người đời đều biết Ngài và Lý Tú là kẻ thù truyền kiếp.
27:55Nhưng không giết hắn, sẽ được lộng dân.
27:58Ta cần lộng dân làm gì?
28:02Ta muốn Lý Tú phải chết.
28:05Tuy Chúa Cổng đã chiếm được Tân Đô,
28:07nhưng tu sử thành trị vẫn cần Bách Tính giúp sức.
28:1214 năm trước,
28:14sau khi Lý Tú tàn sát cả thành,
28:16già trẻ trong thành đã lấy xương cốt của người thân
28:19đáp lên bức tượng Bách Tính này
28:21để tỏ lộng thương tiếc.
28:2314 năm rồi,
28:25Bách Tính Tân Đô đã hứng chịu quá nhiều nỗi khổ chiến loạn.
28:28Nếu giờ có thể tổ chức một hôn lễ, ta biết.
28:31Thiên sinh muốn quyên ta lấy đại cột làm trọng.
28:37Xuất tiến cuộc hôn dân này sao?
28:39Chúa Cổng, ta cho rằng
28:41trúc bắt quan trọng nhất là chỉnh lớn binh lực.
28:44Không nên liều tĩnh thêm nữa.
28:51Nhưng ta lại nghĩ khác thiên sinh.
28:54Ta muốn tự tăng sông lên,
28:59chiếm lấy bàn ấp.
29:02Mang Mang,
29:05từ nhỏ con đã lớn lên bên cạnh ta,
29:08cũng biết chút bu lực.
29:11Dù không thể nói là sống xung sướng,
29:13nhưng ít nhất muốn giữ mạng thì không có.
29:18Tổ phụ,
29:21con đang nghĩ
29:23nếu muốn khiến Quy Hậu thuận theo ý con,
29:26liên minh với chúng ta,
29:28vậy phải làm rõ xem hắn muốn có được thứ gì từ con.
29:33Bàn ấp này là cửa ngõ của Yên Châu,
29:36sông gòi chằn chịch.
29:38Nếu Quỵ Thiệu muốn đánh Yên Châu,
29:41mục tiêu đầu tiên nhất định là bàn ấp.
29:43Nếu con dùng bàn ấp làm của hồi muôn,
29:46lo ài gì hắn không chịu cưới con?
29:54Con còn giỏi hơn bá phụ và phụ tân con.
29:59Chỉ biết sinh ra là nữ gì,
30:02không thể ở lại lâu dài.
30:09Mang Mang,
30:11Mang Mang,
30:22Con biết là ông trời đang thương xót
30:25hay đang trừng phạt kiệu gia ta.
30:29Vậy bà lại sinh ra một đứa nhiều con.
30:42Tổ phụ còn điều gì muốn dặn dò sao?
30:46Con,
30:48đối xử với hắn, với quỵ gia,
30:52tốt một chút.
31:01Món nợ ta nợ từ 14 năm trước,
31:06phải giờ con trả tay rồi.
31:11Món nợ ta nợ từ 14 năm trước,
31:15phải giờ con trả tay rồi.
31:41Đây là ứng tiết của bàn ấp.
31:44Bây giờ ta giao cho con, hãy dình dự cẩn thận.
31:53Cảm ơn bá phụ.
31:58Mang Mang, đừng trách bá phụ.
32:02Không đâu à.
32:12Cảm ơn bá phụ.
32:22Mang Mang,
32:24hãy trả lời cho tôi.
32:41Cảm ơn bá phụ.
33:11Cảm ơn bá phụ.
33:24Trong thiên hạ, công dị mềm mại hơn nước.
33:27Ta trị thủy cả đời,
33:29hiểu rõ đạo lý lý du khắc cương.
33:33Ghi nhớ điều này,
33:35có thể giữ được tính mạng.
33:38Nếu may mắn có thể kiến quân Hồng không linh dị con,
33:44con cũng phải vì Yên Châu
33:47mà tính toán thêm vài nước nữa.
34:02Chúa Công,
34:03Thương Thảo, Bình Ma, Trong Thành
34:05đều đã được kiểm kê xong, ghi chép đầy đủ cả rồi.
34:11Kiểm tra xong hộ tịch chưa?
34:13Bách tính ở đây, họ không chịu hợp tác cho lắm.
34:17Tại sao?
34:18Không biết tình khốn Lý Tú đã bị đạt gì cho chúng ta nữa.
34:21Thôi vậy, không nói cũng được.
34:25Không sao, một thời gian sau sẽ ổn thôi.
34:29Chúa Công!
34:31Chúa Công!
34:32Chúa Công!
34:33Đoàn đôi vô kiều gia sắp đến cổng thành rũa.
34:49Cô đúng là công sợ chết.
34:51Còn dám tự dâng tới cổ.
34:53Mang cung đến đây, Chúa Công.
35:02Chúa Công!
35:03Chúa Công!
35:04Chúa Công khoan đã.
35:06Nếu kiều gia đã muốn cầu hoại với Chúa Công,
35:08sau ngày không phụ thế bạch heo,
35:10cưới con gái kiều gia là có thể lấy được bàn ấp.
35:33Bàn ấp là công cực hào binh tổn thốn.
35:36Việc tốt như vậy, Chúa Công phải suy nghĩ kỹ.
35:52Hội môn của áo ở kiều này ghê gớm vậy sao?
36:03Ưng thủy mười phần sắt, hai nàn chiếm tám phần.
36:07Hai nàn ở đây là chỉ hai cô con gái kiều gia.
36:33Cho họ vào đi.
36:36Mở cổng thành.
36:52Ngày mai phải bàn hôn sự với hôn sứ Yên Châu Rũi.
36:56Sao Chúa Công không nghỉ sớm đi?
37:00Ta gọi quân sự đến đây chính là vì chuyện này.
37:04Giờ đây Tân Châu trăm công ngàn việc.
37:07Việc cấp bách nhất bây giờ là phải quy động bách tính,
37:10xây dựng lại hệ thống phòng thủ thành.
37:12Lúc này thực sự không nên bàn hôn sự với con gái của kiều gia.
37:19Hai việc này không mù thuẫn.
37:24Chúa Công tưởng nghĩ cùng ta xem.
37:27Các thế lực ở cấp Trung Nguyên liên kết lại.
37:31Có giống một con hu không?
37:35Yên Châu ở đầu hu.
37:38Đức Huy ở dùng bụng.
37:40Biên Châu ở phần lưng.
37:42Còn lương dài ở hai chân.
37:45Bàn ấp này địa tế cao ngất.
37:48Lại là cửa ngõ của Yên Châu.
37:50Chẳng phải giống như trái tim của con hu này sao?
37:58Yên Châu bằng lòng lấy trái tim đấy ra cho chúng ta.
38:02Điều kiện là kết minh.
38:04Tất nhiên phải trả giá.
38:09Nếu cô ta đồng ý giao bàn ấp cho ta,
38:13không hiết chết đã là nhân tượng với cô ta.
38:21Công Tôn tuyên sinh đổi danh khắp thiên hạ.
38:23Ta một lòng ngưỡng mộ.
38:25Hôm nay được gặp quả duyên là bậc kỳ tài.
38:28Quá can rũ.
38:30Không sánh bằng tài năng xuất chúng của trương tuyên sinh.
38:33Yên Châu này quả là nơi địa linh dân kiện.
38:37Rất là bàn ấp.
38:39Cảnh non nước lại cạn thơ mộng.
38:42Năm xưa ta từng may mắn ghé thăm.
38:45Chỉ tiếc bao năm nay chưa trở lại.
38:47Không biết giờ cảnh sát ra sao.
38:49Dừa hay bàn ấp chính là của hội môn
38:51mà chúa công nhà ta chuẩn bị cho tiểu thư
38:54chờ khun lễ kết thúc quân sư có thể cùng đến du ngoại.
38:57Vậy thì tốt quá.
38:59Đã như vậy.
39:01Chúa công và tiểu thư hãy thành thân tại bàn ấp đi.
39:25Theo ta, núi non Tân Đô hụt dĩ.
39:28Thành thân ở đây mới phù hợp với khí phách của quy hậu.
39:31Tân Đô sao sánh được với bàn ấp đông đúc Phùng Nhân.
39:35Hơn nửa nơi này vừa trải qua đại chiến.
39:38Còn đang đổ nát quang thành.
39:40Về ngựa tốt binh mạnh, bàn ấp lại không bằng Tân Đô.
39:43Hai nhà kết nguyên là việc lớn không thể để bị quấy diễu.
39:46Khí hậu bàn ấp tốt hơn.
39:48Việc độ Tân Đô thích hợp.
39:50Bàn ấp là quê hương của tiểu thư.
39:52Tân Đô là thuộc địa của quy hậu.
39:56Tiểu thư, sao họ lại tranh cãi chuyện này?
40:01Nước Quy muốn phải giao ấn tính bàn ấp trước rồi mới thành thân.
40:06Yên Châu lại muốn thành thân trước rồi mới giao ấn tính.
40:09Nếu lấy được ấn tính xong, họ trở mạng thì sao?
40:12Vậy nên chuyện này tuyệt đối không thể dưỡng bộ.
40:14Đi đi.
40:16Tân Đô từng trải qua chuyện tàn tóc.
40:19Mười bốn năm trước, hàng dạng người đã dùi xương nơi này.
40:28Chuyện này không cần bàn thêm.
40:30Nếu Yên Châu các người không có thành ý.
40:36Vậy có thể quay về.
40:40Đưa người về trước.
40:42Vậy có thể quay về.
40:45Đưa người về trước.