Danh mục
😹
Vui nhộnPhụ đề
00:00Tập 5
00:09Nàn Quân lại tối nay rồi.
00:12Vâng.
00:16Tớ muốn chúc mừng cậu.
00:18Tại sao vậy?
00:20Cậu có biết...
00:22Cậu biết Bồ-Dái là ai không?
00:25Ai?
00:27Bố của cậu.
00:28Bị Trì.
00:31Nàn Quân, đừng nói dối.
00:33Bố của tớ chỉ là một tên tàu.
00:45Cậu thật sự không biết.
00:47Bố của cậu...
00:49rất khỏe.
00:51Cậu ta không chỉ...
00:53có thể giải quyết Bồ-Dái.
00:55Cậu ta còn giải quyết nhiều lần nữa.
00:57Thật sao?
00:58Cậu ta có khả năng như thế.
01:00Sau khi cậu ta trở thành một người đàn ông,
01:01cậu ta sẽ có một cuộc sống tốt.
01:05Nhưng cậu ta...
01:06có thể trở thành một người đàn ông?
01:08Cậu ta chỉ có một người.
01:10Nếu cậu ta giải quyết Bồ-Dái,
01:11có lẽ có nhiều tên tàu...
01:13sẽ đến để giải quyết cậu ta.
01:15Nhưng cậu ta...
01:16chỉ có một người.
01:18Bồ-Dái...
01:19cũng cần cậu ta.
01:21Cậu ta không thể giải quyết cậu ta.
01:23Cậu ta không thể về nhà.
01:27Cậu ta thật sự...
01:28như một tên tàu của cậu ta.
01:30Tất cả những điều...
01:31dẫn đến cận trạng...
01:32của cậu ta.
01:34Cậu ta thực sự là một tên đàn ông.
01:41Cậu ta thật sự là một tên đàn ông.
01:44Cậu ta thật sự là một tên đàn ông.
01:45Cậu ta thật sự là một tên đàn ông.
01:48Chỉ có một người.
01:49Có nhiều người.
01:51Sẽ chưa được trở thành một người,
01:55nhưng vẫn cần một thí sinh lạ.
01:58Chắc chắn đàn ông...
02:00Không sao.
02:02Nó cũng không rất vui đâu.
02:09Cái cây này...
02:14...thật tốt.
02:22Nan Jun!
02:30Nan Jun ngày hôm nay khó khăn...
02:32...và lúc nào cũng đau đớn.
02:34Tôi nghĩ có lẽ là bởi vì...
02:35...đồ ngủ không ngon.
02:37Vì vậy, tôi lại làm một cái cho anh.
02:48Máu trắng?
02:51Nó dễ dàng dùng.
02:54Anh... anh xếc hả?
02:56Không... không.
02:57Không... không.
02:59Tôi đưa Chúng truyền giúp tôi xếc.
03:01Nhưng đó là máu trắng mà tôi lựa chọn.
03:08Đó là máu hình.
03:15Tôi... tôi chỉ thấy...
03:17...máu trắng nó dễ dàng.
03:19Nó dễ dàng ngủ.
03:22Cảm ơn anh.
03:37Sao Nam Jun ngày hôm nay thật khó khăn vậy?
03:40Nói anh ở trong nhà đọc bài.
03:42Không...
03:43...đó là đồ ngủ...
03:44...đó là đồ ngủ...
03:45...đó là đồ ngủ...
03:46...đó là đồ ngủ...
03:47...đó là đồ ngủ...
03:48...đó là đồ ngủ...
03:49...đó là đồ ngủ...
03:50...đó là đồ ngủ...
03:51, anh...
03:54... G�P khai hàng thông
04:05em em döng consumers
04:08Cha
04:14ơi
04:16rồi
04:17Thưa quý vị.
04:22Bình tĩnh, thưa quý vị.
04:23Tôi đã tự hỏi quý vị.
04:26Chuyện này...
04:28Nếu quý vị giải quyết cho quý vị,
04:30thì quý vị sẽ không cố gắng làm gì nữa.
04:31Vậy quý vị sẽ nói gì?
04:35Bình tĩnh, thưa quý vị.
04:37Bị trí này...
04:38Dù quý vị có sức mạnh,
04:39và quý vị có thể đánh thấy Huế.
04:41Nhưng quý vị vẫn không nhận quý vị.
04:43Quý vị chỉ muốn tìm một lối đi.
04:47Bóa dà này...
04:48Nếu quý vị không bắt đầu,
04:49thì quý vị vẫn không nhận quý vị.
04:50Và quý vị có thể đánh thấy Huế.
04:52Quý vị không cố gắng làm gì nữa.
04:54Quý vị chỉ muốn tìm một lối đi.
05:17Đi!
05:47Đi!
05:49Đi!
06:06Có vài trăm người ở đây không?
06:08Thưa ngài,
06:09tất cả những người tìm kiếm ở đây
06:10không giống như những người tù nhân bình thường.
06:18Vĩ Sâu...
06:19Thật sự cố gắng làm chuyện với Bóa Dà?
06:22Và còn cho quý vị đem một giọt áo.
06:26Vậy quý vị có ý gì không?
06:28Tốt là quý vị không bắt đầu tấn công.
06:30Trước đó quý vị là một tù nhân bình thường,
06:31và bây giờ quý vị là con gái của Chào.
06:33Nói chung,
06:34quý vị và tù nhân bình thường là một gia đình.
06:36Hai con gái của Yên Châu
06:38đã trở thành một hợp tác.
06:42Chúng tôi sẽ không đối xử với họ.
06:44Đi!
06:45Đã rõ.
06:48Thầy Thầy đã trở thành một tù nhân bình thường?
06:50Đúng rồi.
06:51Chúng ta đã đi ngay lập tức.
06:53Anh em,
06:54chúng tôi có thể cảm giác với anh.
06:56Thầy Thầy,
06:58tôi không có giúp đỡ gì.
07:00Thầy Thầy đã trở thành một tù nhân bình thường,
07:02nhưng chúng tôi đã tự tử tên là Thầy Thầy ở Bóa Dà.
07:05Và sau đó,
07:06có người sẽ đến bắt chúng ta.
07:07Vậy sao?
07:09Anh sẽ trở thành một tù nhân bình thường.
07:11Bản phòng đã trông anh như một người tốt.
07:13Anh sẽ tìm một nơi cao,
07:15để trông ra như một tù nhân bình thường.
07:17Anh sẽ kêu gọi những người bình thường
07:19và trợ giúp chúng ta.
07:20Vậy thì,
07:21sau đó,
07:22nhiều người sẽ đến bắt anh.
07:23Vậy thì,
07:24nhiều người sẽ đến bắt anh.
07:26Vậy thì,
07:27trợ giúp chúng ta.
07:28Tôi chỉ biết cảnh giác.
07:30Vậy thì sao?
07:31Tôi đã gặp nhiều người bình thường.
07:33Hãy tìm một bộ phận thơ.
07:34Xin Er.
07:35Được rồi.
07:37Nhưng,
07:38tôi muốn tìm một bộ phận thơ.
07:41Tôi không có thể tìm từ gọi là phần thơ.
07:43Tên ở đây là tên gỡ và tên ngỡ.
07:48Nếu tên ở đây là tên tự hệ,
07:50tôi sẽ nói tên ngỡ là tên ở đây.
07:52Nếu có ai làm việc, tôi sẽ nói tên tự hệ.
07:56Nếu tên ngỡ là tên tự hệ,
07:58tôi sẽ nói tên tự hệ là tên tự hệ.
08:01Cái xe hát này ở xe hát nạn,
08:03quay lại như cái cơm mặt bằng bó nhạt.
08:07Tôi không đi bởi vì gì,
08:08tôi chỉ để vào xe hát.
08:10Đừng để người tâm trí,
08:12Chúng ta sẽ phải giải quyết bất kỳ kết quả nào.
08:16Thưa bà,
08:17Chúng ta có thể tìm kiếm
08:19tên của bà?
08:20Được.
08:21Xin Er,
08:22đem thêm vài vũ khí vào đây.
08:23Chúng ta sẽ cố gắng tìm kiếm bà.
08:25Được rồi.
08:42Hãy tìm kiếm bà.
09:02Một lần nữa.
09:03Chúng ta sẽ đi.
09:07Chúng ta sẽ đi.
09:08Chúng ta sẽ đi.
09:10Chúng ta sẽ đi.
09:12Nhanh lên.
09:42helped Qiao family push the game through.
09:47you guys wereеленsosilent
09:48and you made such a big mistake.
09:49and you made such a big mistake.
09:50And so you bought these monsters
09:52and rice instead.
09:53You are being outothused.
09:55All I can get is playing the game like this
09:56so that others can't think
09:57Wei's taking this
09:59and ruin their reputation.
10:00I'm really
10:01You also just wanna
10:02money and wine
10:06It wasn't Wei's fault!
10:08Qiao's family is such a bold guy!
10:10Bởi vì một người tội nghiệp, còn có cơ hội đối xử với thầy chủ?
10:24Đợi một chút
10:25Thầy
10:26Thầy
10:27Thầy
10:29Thầy
10:30Nếu cậu muốn tội nghiệp, cậu tội nghiệp với thầy
10:33Cậu chỉ có một đứa trẻ, cậu không đủ sức khỏe
10:36Cậu đã đối xử với mọi người
10:38Cậu cũng đã đối xử với thầy chủ
10:40Cậu đã bị trúng vào lời tội nghiệp của thầy chủ
10:42Cậu đang nói gì?
10:43Thầy chủ
10:44Cậu đang nói gì?
10:45Cậu đã đối xử với thầy chủ
10:46Đã đối xử với thầy chủ
10:48Không có chuyện này
10:50Không cần cậu nói tôi cũng biết tên tội nghiệp này
10:56Thầy chủ
10:58Cậu nghĩ rằng
11:00Cậu đã tội nghiệp với thầy chủ?
11:04Cậu đã tội nghiệp với thầy chủ?
11:08Cậu hãy nhớ
11:09Cậu hãy nhớ
11:10Cậu hãy tránh xa người của Cháu
11:11Cậu sẽ dễ bị tâm nhận
11:12Cậu sẽ dễ bị tâm nhận
11:16Đứng lên
11:27Cây rừng này
11:28Cây rừng này
11:29Cây rừng này
11:30Cây rừng này
11:31Cây rừng này
11:33Cây rừng này
11:34Cây rừng này
11:36Cây rừng này
11:37Cây rừng này
11:50Jorge
11:51Jorge
11:53Dọc thủ
11:55Họ có lẽ sẽ giữ quân đội của quốc gia?
11:58Họ là địa ngục của quốc gia.
12:00Chỉ vì 14 năm trước, họ bị bắt đi.
12:04Thầy Cào đã cho tôi giúp đỡ Phan Y,
12:07nhưng họ lại cho Bị Trị giữ Bóa Yá.
12:09Vậy là Yên Châu đã có một nơi mới.
12:12Vì vậy, chúng tôi không cần phải giữ đỡ Phan Y nữa.
12:16Nếu chúng tôi muốn phản chức,
12:18chúng tôi sẽ phải có một nơi mới cho Yên Châu.
12:22Bóa Yá đã bỏ lỡ với Học Hồng.
12:24Vậy là chúng tôi sẽ có thể bảo vệ Bị Trị.
12:29Tụi bây,
12:31hãy tập hợp và phát triển Học Hồng.
12:34Rõ ràng.
12:35Lê Chứ,
12:37đây là cơ hội để giúp đỡ Phan Y.
12:39Cảm ơn nhé.
12:42Rõ ràng.
12:49Thầy Cào có bảo vệ gì nữa không?
12:51Từ hôm nay,
12:53Cảo đã gửi tất cả những thông báo
12:55cho Trà Yên.
12:56Rõ ràng.
13:06Tôi nghĩ
13:07chúng tôi nên không tham gia nữa.
13:10Chúng tôi đã gặp nhau rất nhiều lần rồi.
13:12Chúng tôi không thích nhau.
13:13Đừng nghĩ về tôi.
13:14Chỉ là anh có thể nghĩ về người của anh.
13:17Và Thầy.
13:18Được rồi.
13:20Được rồi.
13:28Thầy Cào.
13:31Cái này là...
13:42Người Nam về rất trời tối hôm nay.
13:44Cái này là mấy con cá,
13:45chúng ta làm từ Bố-ya.
13:47Cái này cũng là mấy con cá.
13:51Đây, tôi tự sẵn sàng cho bạn.
13:57Bạn đưa nó đến bởi chị Trang?
14:00Vâng, bạn rất yêu cầu và yêu cầu nhau.
14:04Tôi rất hào hứng.
14:07Nhưng bây giờ chưa đến lúc ăn, tôi không có thể ăn.
14:10Bạn đã giúp tôi phồng bộ, giúp tôi phồng cây, và chuẩn bị bánh.
14:15Tôi cảm ơn bạn.
14:21Đi, ăn đi.
14:28Thử cái này.
14:36Cái này cũng khá ngon.
14:38Cái này cũng khá ngon.
14:39Tôi không thể ăn được nhiều như thế này.
14:40Chúng tôi tự làm cho bạn.
14:42Phải ăn nhiều.
14:45Ăn đi.
14:51Cảm ơn bạn.
14:54Cho tôi chút nốc.
14:58Chị nói không đưa bạn đến trang tự do.
14:59Chị nói không đưa bạn đến trang tự do.
15:00Nếu không, mặc dù cho sắt có phải?
15:01Nếu không, mặc dù cho sắt có phải?
15:02Nếu không, mặc dù cho sắt có phải?
15:05Xài chắc cho sắt.
15:06Nếu không, mặc dù cho sắt có phải?
15:18Hãy xem nó.
15:19Anh Dũng, tôi nghe là thầy Xu đã quay trở lại rồi.
15:22Cô gái của chúng tôi ở Bò Dà sao rồi?
15:25Tôi đang nói chuyện với anh.
15:28Anh Dũng.
15:29Thầy, anh đừng nói chuyện với tôi nữa.
15:32Thầy của chúng tôi đã nói rồi.
15:34Chúng tôi không phải quan tâm với các người của Cháu.
15:36Nói là chúng tôi sẽ trở nên bất ngờ.
15:39Cái chuyện bất ngờ của các người có liên quan gì với nhà của chúng tôi không?
15:43Anh Dũng, cô gái của chúng tôi...
15:45Thầy, tôi thực sự có việc để làm.
15:49Chúng tôi đã bị thất bại ở Bò Dà.
15:52Chúng tôi phải giải quyết mọi chuyện.
15:54Thầy đang đang truyền hóa xe xe.
15:56Anh đừng nói chuyện với tôi nữa.
16:04Xe xe?
16:09Anh Dũng, tôi thực sự không có thể ăn được.
16:13Ăn thêm đi.
16:14Tôi nói với anh.
16:15Đây là mì của Bò Dà.
16:17Ăn thêm đi.
16:20Anh Dũng có chuyện gì không?
16:24Không có gì.
16:26Nhưng tôi chỉ muốn hỏi anh.
16:28Anh đang làm việc gì hôm qua?
16:31Cảm giác của cô gái.
16:33Cảm giác gì khác?
16:37Cảm giác của tôi...
16:39Tôi đang nghiên cứu.
16:41Vậy giống như...
16:42Cảm giác để anh đọc thông tin hay gì đó?
16:45Cảm giác để anh đọc thông tin.
16:48Cảm giác để anh đọc thông tin.
16:51Vậy trong cảm giác để anh đọc thông tin...
16:53có những công ty của Bò Dà?
17:02Chỉ là tôi nghe anh đọc thông tin...
17:04và tôi đọc thông tin.
17:10Thật ra...
17:11Cảm giác...
17:14của anh và Sơn...
17:19Anh không hiểu gì Nàn Quỳnh nói.
17:22Anh không hiểu.
17:24Cảm giác của anh đối xử với tôi...
17:26và làm tôi bất ngờ.
17:27Rồi làm tôi bất ngờ với anh...
17:29bởi vấn đề Mùa Giá.
17:31Tôi không có quyền bất ngờ.
17:34Phải có sự sai lầm trước...
17:36để có quyền bất ngờ.
17:37Vậy là anh dùng quyền bất ngờ của tôi...
17:39để tìm kiếm sự yêu thương...
17:40của anh và Sơn.
17:41Rồi là anh dùng quyền bất ngờ...
17:42để tìm kiếm sự yêu thương của tôi.
17:43Đúng không?
17:44Tìm kiếm sự yêu thương của Sơn không phải phải.
17:46Vậy thì tìm kiếm sự yêu thương của Mùa Giá...
17:47phải phải không?
17:48Nếu không thì tìm kiếm sự yêu thương của Mùa Giá...
17:49phải phải không?
17:51Và...
17:52nếu anh muốn Bò Dà...
17:53anh chỉ cần nói chuyện với tôi.
17:55Sao phải sử dụng người của tôi...
17:57để giúp anh?
17:58Và sau đó...
17:59anh có thể diễn ra...
18:00không phải là người của Mùa Giá...
18:01mà là một người của Bò Dà...
18:02và anh có thể diễn ra một tên của Mùa Giá.
18:07Vậy là anh đã thành công rồi?
18:12Không, anh hãy để tôi nhìn thấy...
18:13mặt em này.
18:14Anh đang nhìn vào mặt em.
18:21Nhìn thấy em có vẻ anh đã nghĩ quá.
18:23Mùa Giá là người của em...
18:26nhưng em vẫn là người của Mùa Giá.
18:28Anh ta đã giết bạn của em...
18:29và đã giết mọi người của em.
18:31Vì vậy, anh ta là người của Mùa Giá.
18:33Nếu anh ta giết bạn của em...
18:34thì anh ta sẽ không có gì.
18:36Mùa Giá là một nhà của em.
18:37Vậy nên anh ta sẽ không giết mọi người của em.
18:41Hoặc là...
18:42anh ta đã giết em...
18:44vì vì một cuộc tình.
18:46Vì vậy, anh ta đã giết mọi người của em.
18:52Tôi không có thể nói được.
18:54Anh chỉ nói chuyện này.
18:56Tôi chỉ nói chuyện này.
18:58Anh chỉ nói chuyện này là đủ để làm em sợ.
19:04Tôi sẽ không giải thích chuyện này với anh.
19:10Nhưng anh hãy nhớ...
19:12đừng nghĩ rằng anh có thể...
19:15bảo vệ một nơi này.
19:18Tôi sẽ luôn luôn...
19:19giữ một tay súng của mọi người của em.
19:26Đi ngủ.
19:40Mùa giá.
19:42Vậy là Vy Liang qua tham quan Renaissance như tôi có cycle?
19:46Ngan forces!
19:49Hãy chia sẻ điểm của Mùa giá.
19:50Vì có thể ra điểm.
19:52Thứ nào báo g helicopters.
19:54Nói là đi xe lông...
20:02Chúa tử!
20:04Zhang Pu sẽ trở về Trong Kháng Chứ?
20:07Vô thuyền.
20:08Zhang Pu lần trở về Trong Kháng Chứ là đã bệnh lớn.
20:11Đã không chịu đựng mất.
20:14Gọi cô ấy come về gặp tôi.
20:15Dạ.
20:20Xin lỗi.
20:21Ông có thể giúp tôi vòng đường đến Boya để gửi thông báo cho cháu cháu không?
20:28Tôi bị như vậy rồi, cô...
20:31Cô không có thể gửi thông báo cho cháu không?
20:34Chuyện này quan trọng lắm.
20:36Cháu cần cậu nói chuyện với cháu và cháu của cháu
20:39và giải quyết cho cháu và cháu của cháu.
20:41Vâng.
20:43Cô nói đi.
20:45Vâng, cô hãy nói đi.
20:47Ngày hôm nay, Wei Shao đã ra lệnh tấn công Hsiao Gang
20:51để giữ Boya.
20:53Thật ra, ở một nơi trong Yên Châu,
20:55tên là Liên Chởng,
20:57cũng gần Hsiao Gang.
20:59Nếu đi trên sông,
21:00chỉ cần khoảng 3 ngày.
21:02Cô hãy nói với cháu
21:03để cháu mở sông,
21:05tôi đã đặt địa điểm
21:07cho cháu.
21:15Mở sông, chạy thẳng?
21:21Wei Shao đã quan trọng Hsiao Gang
21:23vì nó khác,
21:25và khó giữ,
21:26để giữ Boya.
21:28Nhưng nếu chúng ta
21:29tìm một đường bí mật,
21:31thì chiếc tàu của Yên Châu
21:33sẽ đến Hsiao Gang trong bốn ngày.
21:35Vì vậy,
21:36Hsiao Gang
21:37là một thứ trong bóng của Yên Châu.
21:46Hạng Hồ
21:47Hạng Hồ
21:49Hạng Hồ
21:51Hạng Hồ
21:53Hạng Hồ
21:59Bà Hai,
22:00Yên Châu đã đến.
22:03Tôi là Tô Mô.
22:04Người đã đưa họ đi.
22:06Họ đã đi.
22:07Hãy ngồi.
22:09Hãy ngồi.
22:14Bà thích chơi bóng?
22:16Tôi thích chơi bóng,
22:17nhưng tôi không giỏi.
22:19Chơi bóng là một kỹ thuật.
22:21Người trẻ trẻ
22:22luôn muốn
22:23ăn thêm vài cây của người khác
22:25để giết hết người khác.
22:27Vì vậy,
22:28khi giết mất,
22:29người muốn thắng
22:30phải bỏ lại người khác một chút.
22:32Nhưng,
22:33nhiều thứ
22:34cần phải tìm hiểu.
22:36Nếu hai người không bỏ lại nhau,
22:38hai người sẽ bị bỏ lại.
22:39Sau đó,
22:40hai người sẽ bị bỏ lại.
22:43Dù hai người sẽ thắng hay bỏ lại,
22:45nhưng tình trạng
22:47sẽ không tốt.
22:49Tôi sẽ nghe
22:51bà nói.
22:52Bà nghĩ
22:53tôi đang nói bóng với bà?
22:55Chúng ta phải giữ nhau.
22:58Tôi và Người Nam
22:59không phải là đối tượng,
23:00nhưng là một đồng minh.
23:01Nhưng có lẽ
23:02tôi không
23:03giỏi như bà.
23:06Trước đó,
23:07tôi đưa Người Nam ra trận.
23:09Giờ,
23:10bà đưa tôi ra trận.
23:11Tôi rất vui
23:12vì tôi có thể
23:14giúp bà.
23:15Nhưng tôi mong
23:17Người Nam
23:18sẽ không
23:19ra trận
23:20từ nay.
23:21Bà biết
23:22không ra trận
23:23có nghĩa
23:24gì không?
23:26Tôi hiểu.
23:28Khi
23:29bà gửi
23:30bố
23:31ra trận,
23:32bà gửi
23:33và đặt
23:34một bức thư
23:35ở trong
23:36nước của bố
23:37và
23:38bố
23:39nói
23:40với bà
23:41đây
23:42là
23:43đối tượng
23:44với Người Nam
23:45chính xác.
23:46Hãy
23:47thất bại
23:48bố
23:49và
23:50Giang
23:51và
23:52đi
23:53với
23:54bố.
23:55Thầy
23:57bà
23:58đã
23:59nói
24:00với tôi
24:01Thật sự, nếu các bạn có thể phá hủy sự đau khổ của chúng tôi,
24:11có thể giúp chúng tôi phá hủy sự đau khổ của chúng tôi,
24:16thì cuộc sống của chúng tôi sẽ không còn ở trong đau khổ.
24:22Tôi còn có gì mà không thể để lại được không?
24:32Mẹ, tôi đã làm cậu bất ngờ.
24:38Được rồi, mọi chuyện cần phá hủy.
24:41Chúng ta sẽ đi từ từ.
25:01Chúng ta sẽ đi từ từ.
25:06Chúng ta sẽ đi từ từ.
25:26Chúa ơi!
25:29Chúa ơi!
25:30Chúa ơi!
25:31Chúa ơi!
25:32Chúa ơi!
25:33Chúa ơi!
25:34Chúa ơi!
25:35Chúa ơi!
25:36Chúa ơi!
25:37Chúa ơi!
25:38Chúa ơi!
25:39Chúa ơi!
25:40Chúa ơi!
25:41Chúa ơi!
25:42Chúa ơi!
25:43Chúa ơi!
25:44Chúa ơi!
25:45Chúa ơi!
25:46Chúa ơi!
25:47Chúa ơi!
25:48Chúa ơi!
25:49Chúa ơi!
25:50Chúa ơi!
25:51Chúa ơi!
25:52Chúa ơi!
25:53Chúa ơi!
25:54Chúa ơi!
25:55Chúa ơi!
25:58Chúng ta phải đi từ từ đây ra, không nói bắt los!
26:09Chúng ta phải đi từ từ ở đây.
26:16Piper không coi chân.
26:21Chúa ơi, chuyện thứ tư là gì vậy?
26:27Chuyện thứ tư là...
26:28đem cây cầm của tôi về nhà!
26:30Tôi sẽ xử lý Cháu Nữ!
26:51Sao bà cứ vào vào như vậy?
26:53Có quy trình không?
26:54Đây là nhà của Cháu Nữ và Cháu Ngọc!
26:57Trước đó, dù các bạn là Cháu Nữ hay Cháu Ngọc,
27:00nếu không có báo cáo,
27:02các bạn không được vào!
27:04Chúng tôi không vào,
27:06còn bắt các bạn vào?
27:07Bạn đã nói rồi,
27:08đây là nhà của Cháu Nữ và Cháu Ngọc!
27:11Sau đó, Cháu Nữ sẵn sàng về nhà!
27:13Cháu Nữ!
27:14Cháu Ngọc!
27:15Cháu Ngọc!
27:22Bạn đã đổ bàn của Cháu Nữ!
27:24Nhanh lên!
27:25Bạn đi ra!
27:27Cái gì?
27:28Đây là báo cáo của Cháu Nữ!
27:30Đi ra!
27:33Cô làm gì vậy?
27:34Bạn làm gì với báo cáo của Cháu Nữ?
27:36Không,
27:37Cháu Nữ là một đứa đàn ông,
27:39còn biết đọc báo cáo!
27:41Cháu Nữ là 3 tuổi,
27:435 tuổi,
27:44sao bạn không đọc báo cáo?
27:45Được rồi!
27:46Bạn để báo cáo này trên bàn báo!
27:48Cháu Ngọc cũng không cần báo cáo!
27:50Không cần bàn báo!
27:52Bạn làm sao với Cháu Nữ?
27:56Bạn để bàn báo ở đây!
27:58Nó đẹp!
28:02Bạn còn để bàn báo ở đây?
28:04Cháu Nữ luyện bàn báo!
28:06Cháu Ngọc không chỉ luyện bàn báo,
28:08cháu Ngọc cũng giết người!
28:10Bạn để bàn báo ở đâu?
28:14Đây!
28:15Và cái kia!
28:16Cháu Ngọc cũng là một đàn ông!
28:18Cháu Ngọc
28:19để bàn báo ở đây!
28:21Cái này nhỏ!
28:23Không,
28:24Cháu Ngọc
28:25không cần bàn báo!
28:27Cháu Ngọc đã lấy bàn báo!
28:30Cháu Ngọc không có nhà, phải không?
28:32Bàn báo nào
28:34không phải bàn báo của người phụ nữ?
28:38Đúng rồi!
28:39Cháu Ngọc nói đúng!
28:41Đến ta!
28:42Cháu Ngọc!
28:53Bà nói thế là
28:54Cháu Ngọc có mức ác không?
28:56Và sau đó,
28:57Cháu Ngọc sẽ mệt mệt không?
28:58Đường rừng ghi nhau bình thường không?
28:59Cháu Ngọc đang lo lo?
29:01Cháu Ngọc,
29:02Cháu Ngọc sẽ giết người!
29:03Thật ra,
29:04Cháu Ngọc sẽ giấu người!
29:05Nếu Cháu Ngọc có những người
29:07ghi nhau bình tĩnh,
29:08Cháu Ngọc sẽ giết người!
29:10Tam thiên đường.
29:11Xong rồi.
29:11Thôi.
29:12Giờ phải đi vào rượu nhé!
29:13Ừ.
29:13Đi đi.
29:14Đi thôi.
29:14Đi thôi.
29:15Đi đi.
29:15Đi đi.
29:25Thì giết em rồi!
29:27Bị điều khiển rồi!
29:37Tôi không nhìn thấy này đứa đàn gạc hả?
29:39Những cái là của người đàn ông, những cái là của người phụ nữ.
29:41Những người đàn ông và người phụ nữ sống trong một nhà.
29:43Chúng ta không thể tìm hiểu như vậy.
29:45Vậy đó là giúp đỡ dễ dàng.
29:47Những người đàn ông khó tìm kiếm.
29:49Bố mẹ đã giới thiệu cho tôi trước đây.
29:52Nhiều người đi hơn một chút, một người lại đi hơn một chút.
29:55Tôi đã bắt đầu tìm kiếm mục tiêu của Cháu ở Boya.
29:58Nếu bố mẹ muốn tìm kiếm ở nơi khác, bố mẹ không có lựa chọn.
30:02Hãy tìm kiếm mục tiêu của Cháu trước đây.
30:04Vậy thì cái rùa này...
30:09Hãy để nó như thế này.
30:11Được rồi.
30:33Hãy để nó như thế này.
30:41Cô làm gì vậy?
30:44Tôi thấy bố mẹ ngủ không yên tâm.
30:46Tôi sợ rùa sáng quá.
30:48Vì vậy tôi muốn dùng rùa để chấm dần rùa.
30:58Đừng dùng rùa.
31:02Tôi thiên mình rồi.
31:08Hãy dùng rùa cho tất cả những thứ yêu thương của giáo viên về ca.
31:13Lís also sử dụng rùa rất dễ đi.
31:15Anh cứ có biết rùa mình thích ngay khi rùa,
31:18rồi cô khôngbal�도9e chắc chắn wins rùa rùa.
31:24Bố nghe đi, rùa rùa chẳng phải rùa sao.
31:28Tôi có, đúng không?
31:58Lần trước, bọn tôi giấu một vật.
32:01Chúng tôi không có sức mạnh.
32:03Chúng tôi chỉ có sức mạnh.
32:04Nếu bọn tôi giấu nhau.
32:06Tôi sẽ đốt nhau.
32:20Cái gì cái giả?
32:22Chúng tôi đã làm rất nhiều bất ngờ.
32:25Cái gì?
32:25Vậy thì ngồi đây và đợi tôi một chút.
32:47Thầy.
32:49Thầy.
32:53Có rất nhiều điều...
32:55...có thể nói với người yêu quý của mình.
33:00Không cần phải cảm giác.
33:07Nhưng tôi không có ai nói.
33:11Và không có ai hiểu.
33:18Tất cả là do Ngài Đức tự giết người trong giấc mơ.
33:21Vì vậy, Ngài Đức không ngủ được.
33:24Nói rằng Ngài Đức đánh giác Ngài Đức.
33:26Thật là người hại.
33:28Ngài Đức sợ tôi sợ, nên nói như vậy.
33:31Ngài Đức chắc chắn sẽ giúp Ngài Đức.
33:34Ngài Đức chỉ nói và nói, không làm gì cho tôi.
33:39Được rồi, anh đi giúp tôi nấu hành hóa.
33:48Đi.
34:18Ngài Đức.
34:48Ngài Đức.
35:03Ngài Đức.
35:06Sao trời sáng quá?
35:11Ngài Đức.
35:13Ngài...
35:15Nói rằng Ngài Đức giết người trong giấc mơ.
35:17Ngài Đức không ngủ được.
35:33Ngài Đức.
35:38Đừng đi.
35:39Đừng đi.
35:43Đừng đi.
35:53Cậu sao rồi?
36:01Cậu sợ sáng hả?
36:10Đừng đi.
36:15Không sao.
36:17Không sao.
36:19Tôi ở đây.
36:23Không sao.
36:32Đừng sợ.
36:35Tôi ở đây.
36:40Đừng đi.
36:42Đừng đi.
36:44Đừng đi.
36:46Đừng đi.
36:48Đừng đi.
36:50Đừng đi.
36:52Đừng đi.
36:54Đừng đi.
36:56Đừng đi.
36:58Đừng đi.
37:00Đừng đi.
37:03Đừng đi.
37:05Đừng đi.
37:07Đừng đi.
37:09Đừng đi.
37:10Đừng đi.
37:12Đừng đi.
37:15Đừng đi.
37:16Cảm ơn các bạn đã đón xem video này và hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé!
37:46Cảm ơn các bạn đã đón xem video này và hãy đăng ký kênh để ủng hộ kênh của mình nhé!
38:16Nhưng sau một vài ngày, tôi thấy hắn không có ý kiến này. Hắn làm tôi không biết lỗi gì.
38:25Ngài đã được thư giãn và trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:28Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:29Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:30Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:31Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:32Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:33Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:34Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:35Ngài đã trở thành nhà thầy từ trẻ trẻ.
38:36Cô ta đã bị tội ngại.
38:39Nhưng tôi đã chơi với nhà thầy trong nhiều năm.
38:41Tôi biết hắn rất nhiều về tình trạng và tình cảm của cô ta.
38:47Thầy nghĩ rằng hắn là người tài năng gì?
38:54Cô ta là người tài năng gì?
38:56Cô ta là người tài năng gì?
39:00Nếu không, tôi sẽ không cho cô ta ở trong nhà thầy.
39:07Nếu không, tôi sẽ không cho cô ta ở trong nhà thầy.
39:14Cảm ơn thầy.