Category
📺
TVTranscript
00:00You still have to worry about mẹ is dead.
00:04So today I'm going to find my mother.
00:08I'm really surprised.
00:11I don't have time to talk to you with me.
00:13You can talk to me.
00:15You're gonna do it.
00:17You're gonna do it.
00:20I remember that when we were young,
00:23we were living together.
00:25There was a lot of fun.
00:26Maybe...
00:30...chị quên hết rồi sao?
00:32Mày tính dở trò gì nữa?
00:34Tại sao nhắc chuyện bất cứ làm gì?
00:36Thì tự dưng tôi nhớ lúc còn nhỏ
00:39là chính tôi đã dạy cho chị vẽ tranh.
00:42Chính tôi dạy chị vẽ khu vườn nhuộm giải.
00:46Bây giờ nghĩ lại tôi mới thấy
00:48tôi thì chẳng được học hành gì cả.
00:50Nhưng mà lại có tố chất hơn chị.
00:52Sao kỳ vậy ta?
00:55Mày nói nhảm nhí gì ta không hiểu.
00:57Mày đừng cậy mày là học trò của bà nội.
01:00Mà coi người khác không ra gì hết.
01:02Tốt nhất là nên biết thân biết phận,
01:04bớt kiếm chuyện đi.
01:08Tôi muốn hỏi chị chuyện này.
01:10Chuyện gì?
01:12Lần đầu tiên,
01:13mẹ và chị gặp tôi là khi nào?
01:15Mẹ đã gặp tôi ở đâu hả?
01:18Tại sao mày lại hỏi chuyện này chứ?
01:19Chị mau trả lời tôi đi.
01:21Có những sự thật,
01:22khi mày biết rồi á,
01:24thì sẽ đau lòng đó,
01:25suy nghĩ cho kỹ vào.
01:27Vậy thì tôi lại càng phải biết.
01:29Chị mau trả lời câu hỏi của tôi đi.
01:31Nhặt mày ở bãi rác,
01:33mày vừa lòng chưa?
01:36Vậy hả?
01:38Vậy mà tôi lại nhớ,
01:40hồi nhỏ,
01:41tôi đã từng sống ở Đỗ Gia.
01:43Mày đã mơ à?
01:46Mày đã mơ à?
01:47Nhặt được mày ở bãi rác tại Bảo Lộc,
01:49thì làm sao mày từng sống ở Đỗ Gia được chứ?
01:52Thậm chí,
01:53Đà Lạt,
01:54mày còn chưa từng bước chân tới nữa.
01:56Thôi,
01:57vậy đó hả?
01:59Không lẽ,
02:00mày muốn tìm lại ba mẹ ruột của mày sao?
02:03Nể tình ngày xưa của tao với mày,
02:05tao khuyên chân thành mày một câu.
02:08Tìm lại người đã từng giấc mày ở bãi rác,
02:10sẽ khiến mày đau lòng đó.
02:12Chỉ là tôi rất tò mò thôi.
02:14Cách đây không lâu,
02:16tôi đã nhớ lại,
02:18tôi đã từng sống ở Đỗ Gia,
02:20lúc tôi mảy tám tuổi gì đó.
02:22Tôi đã từng sống ở Đà Lạt này.
02:25Tôi còn đặc biệt nhớ,
02:27những câu chuyện mà bà nội đã kể cho tôi nghe.
02:29Từng câu từng chữ bà nội nói với tôi,
02:32tôi đều nhớ rất rõ.
02:37Vậy thì chắc là,
02:38không phải là tôi đang mơ rồi đúng không?
02:41Tao không hiểu,
02:43mày nói những điều nhắm nhí vậy nữa.
02:45Tôi thì hiểu đó.
02:47Tôi hiểu,
02:48chỉ vì muốn làm con nuôi của Đỗ Gia,
02:50muốn làm con dâu nhà giàu,
02:52cho nên miệng lưỡi của chị,
02:53nói dối rất là trơn tru đó.
02:57Nhưng mà coi chừng,
02:59coi chừng một ngày nào đó,
03:00sẽ bị nghiệp quật đó.
03:02À,
03:03mấy tấm hình hồi nhỏ của tôi á,
03:12chị còn giữ không?
03:14Bà nội đang rất muốn coi hình của tôi,
03:17nhưng mà không hiểu tại sao,
03:20trong nhà lại không còn tấm nào hết.
03:22Mấy tấm hình của mày,
03:24thì làm sao tao biết được chứ?
03:26Thì tôi chỉ hỏi thôi mà,
03:28sao mà chị giật mình dữ vậy?
03:32Tạm biệt nha,
03:34tôi sẽ gặp lại chị sớm thôi.
03:42Không lẽ,
03:43nó đã nhớ lại mọi chuyện hồi nhỏ rồi sao?
03:45Không đâu,
03:47chắc không phải đâu.
03:49Nhưng nếu mà đúng,
03:50thì mình phải làm sao đây?
03:52Mình phải làm gì?
03:53Mình phải làm gì bây giờ đây?
03:58Bình An đã nhớ lại hết rồi,
04:00nó biết nó chính là Bảo Quỳnh,
04:02con gái ruột của anh Dương Quốc Tài.
04:05Tại sao chuyện này,
04:06bây giờ mẹ mới nói cho con biết chứ?
04:08Thì mẹ cũng mới biết tối hơn qua thôi mà.
04:15Nếu như Bình An biết,
04:17thì,
04:18trước sau gì bà kim gắm,
04:19rồi cô giáo Thúy Hạnh cũng biết.
04:23Hay là,
04:24con đi thú nhận mọi tội lỗi của mình đi.
04:28Nhưng mà,
04:29con gây tội gì,
04:30mà phải thú tội chứ?
04:32Chẳng lẽ,
04:33con muốn đánh cắp cuộc đời của Bình An mãi mãi hay sao?
04:36Trước khi chưa sinh con,
04:38con cần có chỗ đứng ở trong công ty của chồng con nữa.
04:40Ít nhất,
04:41con phải được họ coi trọng.
04:43Con không thể nào rời khỏi đổ gia bây giờ đâu.
04:45Nếu như bị rủi khỏi đổ gia,
04:46coi như là con sẽ mất tất cả đó.
04:50Vậy bây giờ mình phải làm sao?
04:56Hay là,
04:57con đi gặp Bình An,
04:59xin nó tha lỗi.
05:01Bình An là đứa tốt bụng,
05:03chắc chắn là nó sẽ bỏ qua cho con mà.
05:06Đi gặp nó,
05:07trước khi mọi chuyện buông bét ra đi con à.
05:09Con sẽ không cầu sinh nó đâu.
05:11Chuyện của con,
05:13con sẽ tự giải quyết.
05:14Không cần mẹ phải lo đâu.
05:20Mẹ cầm số tiền này đi chữa chết thương đi.
05:22Chữa xong rồi,
05:24mẹ với Bình Xuyên qua nước ngoài sống đi.
05:26Sống ở nước ngoài,
05:27sẽ tốt cho sức khỏe của mẹ,
05:29với lại tốt cho con của con nữa.
05:32Sao?
05:33Sao mẹ phải ra tới nước ngoài lẫn?
05:35Nếu cần thiết thì,
05:37mình có thể đưa Bình Xuyên về quê được mà.
05:39Nếu như chuyện của Bình Xuyên bị phát hiện,
05:41coi như là con sẽ mất tất cả mọi thứ.
05:43Đồng nghĩa với việc,
05:44con sẽ không còn lý do để sống nữa.
05:48Nếu như mẹ muốn nhìn thấy con chết,
05:50mẹ cứ làm theo ý của mẹ đi.
05:52Thôi được rồi.
05:59Mẹ sẽ làm theo ý của con.
06:02Kế hoạch của con đã chuẩn bị tới đâu rồi?
06:05Dạ, con cũng muốn gặp ba để ban về chuyện này.
06:20Thời gian tới, con muốn công ty mình hợp tác với phía rỗi gia.
06:24Dù gì thì mình cũng đã đầu tư vào bên đó một khoảng thời gian rồi.
06:28Con sẽ thống kê lại xem mức độ đã đầu tư nhiều như thế nào,
06:33có kết quả.
06:34Rồi mình tính tiếp.
06:35Ừ, ba thấy cũng được đó.
06:37Cứ làm theo hướng đó đi.
06:38Dạ.
06:39Con sắp tới ngày họ báo ra mắt sản phẩm tiêu tai rồi.
06:41Con nhớ cho một sản phẩm thật là tốt.
06:44Và nhớ nhờ bà Kim Gắm bệnh phẩm dùm.
06:47Bệnh phẩm dùm.
06:48Dạ.
06:49Con sẽ làm ngay.
06:58Con mời bà.
06:59À.
07:08Sao?
07:09Con muốn bà là người giúp con thảm định các mẫu thiêu đó hả?
07:13Dạ đúng rồi.
07:14Về chuyện này bà cứ thoải mái.
07:16Không cần phải căng thẳng quá.
07:18Trong những mẫu công ty của con đã hoàn thành.
07:20Chỉ cần chọn ra mẫu đẹp nhất.
07:21Con nghĩ cũng dễ đúng không bà?
07:23Ừ.
07:24Đúng.
07:25Việc này cũng đơn giản.
07:27Bà có thể giúp con được.
07:29Giờ bà cũng già rồi.
07:32Chưa kể mấy bữa nay thời tiết thay đổi.
07:35Chân cản bà còn đau lắm.
07:38Hay là...
07:40Để bà sẽ nhờ cô học trò của bà sang giúp con được không?
07:43Có phải là Bình An đúng không bà?
07:47Con bé còn trẻ.
07:49Nhưng bà...
07:50Khíu thẩm bị của nó rất tinh tế.
07:53Chưa kể nhiều khi nó còn sâu sắc hơn cả bà nữa đó.
08:00Dạ.
08:01Nếu mà là Bình An thì tốt quá rồi.
08:03Ừ.
08:04Dạ.
08:10Chuyện đánh giá chất lượng sản phẩm theo.
08:12Chúng ta sẽ nhờ bên đổi da hả?
08:14Dạ.
08:15Sếp tổng.
08:16Người ta nói là anh Quân qua bên đó rồi.
08:18Anh hai tôi sao?
08:19Dạ.
08:20Anh thì biết cái gì về sản phẩm theo mà làm.
08:24Dự án này do tôi làm chính mà.
08:26Rõ ràng là muốn đối đầu với mình mà.
08:31Bây giờ cô chuyển hết sản phẩm ra chỗ khác cho tôi.
08:34Dạ.
08:35Các sản phẩm theo đã được chuyển ra khỏi phòng trưng bày.
08:38Hả?
08:39Chuyển đi đâu?
08:40Ai chuyển?
08:41Dạ.
08:42Tôi không biết.
08:43Không biết.
08:44Tại sao cô không biết?
08:45Bây giờ đi tìm hiệu báo cáo gấp cho tôi đi.
08:47Nhanh.
08:48Dạ.
09:08Vào đi.
09:12Cô đã biết ai làm chưa?
09:13Anh tới đây làm gì?
09:19Cô cứ đi làm việc của mình đi.
09:24Chuyện ở đây để tôi giải quyết cho.
09:25Dạ.
09:33Tôi và anh có chuyện gì đã giải thích à?
09:35Có vẻ như anh đang thắc mắc về người đã chuyển toàn bộ số đồ đạc ra khỏi phòng phải không?
09:41Là tôi đó.
09:43Chính tôi đã làm điều đó.
09:46Dưới chỉ thị của tổng giám đốc.
09:48Nè quài trí.
09:49Anh không phá đám cưới của chúng tôi được.
09:52Bây giờ anh lợi dụng tới ba tôi để phá hoại tôi có đúng không?
09:55Tôi chỉ nhận lệnh từ tổng giám đốc mà thôi.
09:57Cái gì?
09:58Nếu như bây giờ anh có thắc mắc gì?
10:00Cứ việc đi gặp ba mình mà phạn nàn.
10:02Anh đừng có thách tôi.
10:03Anh nên nhớ ba anh có là ân nhân của ba tôi đi chăng nữa.
10:07Thì tôi vẫn là con ruột của ông ấy.
10:09Để coi ông ấy tin ai hơn.
10:11Tôi thấy anh ngày càng đáng thương đó Phúc Luân.
10:14Anh đã coi hết những chứng cứ mà tôi gửi cho anh rồi đúng không?
10:17Vậy mà anh vẫn còn cưới Thiên Nga?
10:19Hãy là cô ta đã cho anh ăn bồ mê thuốc lú gì?
10:22Để bây giờ anh lại mê mồ như vậy?
10:24Hoặc là cô ta đã quá cao tay để có thể dắt mũi anh như bây giờ?
10:29Anh có hiểu không?
10:30Anh nói lung tung cái gì vậy?
10:32Chứng cứ gì chứ?
10:33Anh tưởng anh nói như vậy là tôi sẽ bỏ rơi Thiên Nga hả?
10:37Không có chuyện đó đâu.
10:38Chứng cứ gì?
10:39Bóc ra đi.
10:40Vậy là anh vẫn chưa xem được nó rồi.
10:42Em lấy nhưng mà em đi ra ngoài rồi đi lung tung.
11:03Nên là không nhớ để ở đâu nữa.
11:05Có quan trọng không anh?
11:06Rốt cuộc nó là tài liệu gì?
11:13Vậy bây giờ em phải làm gì?
11:15Trong số những sản phẩm này em tận ra cho anh hai mẫu đẹp nhất
11:19để chuẩn bị cho buổi ra mắt sản phẩm theo tay truyền thống của công ty anh.
11:22Ừ.
11:23Em hiểu rồi.
11:24Nếu bà đã giao cho em thì em nhất định sẽ phải làm tốt.
11:27Anh yên tâm nha.
11:28Ừ.
11:33Vậy.
11:41Vậycja People.
11:43Nếu bà chỉ là buổi raings năm쪽에 captiv
11:57ngừng đã Gordon Fish.