Đi đến trình phátĐi đến nội dung chínhĐi đến chân trang
  • Hôm qua

Danh mục

🎥
Phim ngắn
Phụ đề
00:00Chưa vậy, chứng tỏa hắn không có cứu được chu đệ, mà chu tiêu cũng không giết được chu đệ, nhất định là...
00:07Hai bên không ai chịu nhường bước.
00:11Nếu đã như vậy, thì nên có người ở bên cạnh đẩy một cái.
00:16Đã đến lúc ta phải nhúng tay vào rồi.
00:30Chỉ cần có lá thư này, thì ta có thể khiến chu tiêu chém đầu của chu đệ.
00:40Tới chừng đó, lưu ba ô muốn cứu cũng cứu không nổi đâu.
00:49Tướng gia, lập tức đem lá thư này đến quân trại Quỳ Châu, giao tận tay cho thái tử.
00:56Nhớ kỹ, nhất định phải giao tận tay cho thái tử.
01:00Dạ.
01:09Sẵn nhiên, lần này, chàng nhất định có thể giúp con loại trừ cái gây trong mắt, cái chu đệ rồi.
01:19Dì thần khiến thái tử điện hạ.
01:22Lưu quốc sư, hôm qua ngài đã tới thăm Bổn Dương.
01:24Hôm nay mới sáng sớm thì đã đến rồi, có chuyện gì sao?
01:27Dạ bẩm thái tử điện hạ.
01:29Dì thần suốt đêm không ngủ được.
01:31Dì thái tử điện hạ, dì thần cảm thấy rất buồn.
01:36Dì Bổn Dương cảm thấy rất buồn.
01:39Dạ.
01:44Lưu quốc sư,
01:46Bổn Dương có điều gì khiến ngài cảm thấy buồn hả?
01:50Có câu nói,
01:53Quynh đệ như thủ túc,
01:55Thầy tử như y phục,
01:57Áo rách giá được,
01:59Chân tay gãy khó hồi phục.
02:00Thật ra,
02:07Bổn Dương trong lòng cũng rất buồn.
02:11Khi không phải mang tiếng giết quynh đệ của mình như vậy,
02:13Tứ đệ từ nhỏ,
02:18Đã rất thân với Bổn Dương.
02:21Không ngờ bây giờ,
02:22Là do Bổn Dương đích thân sử trảm tứ đệ.
02:27Dì thần hiệu,
02:28Thái tử điện hạ,
02:30Thiếu kính phụ mẫu,
02:31Hậu ái huynh đệ.
02:33Tiếng nhân nghĩa lưu truyền hạ.
02:35Nhưng nay,
02:36Dì tình thấy ép buộc,
02:37Cần phải giết chết tiểu đệ của mình.
02:38Thật sự,
02:42Là điều bất đắc diễn.
02:44Thái tử điện hạ,
02:45Phải mang giết đệ.
02:47Mang cái tội bất nhân.
02:49Nhưng dì Đại Minh,
02:51Đành tiếng chứ không luôn.
02:55À,
02:56Phải.
02:58Trước khi phụ hoàng,
02:59Đến hoàng tự tu,
03:00Giao lại cái gánh nặng ngàn cân,
03:01Của triều đình cho Bổn Dương.
03:03Bổn Dương cũng lo sẽ có ngày này.
03:06Không ngờ,
03:07Lại đến sớm tới như vậy.
03:11Bổn Dương thật sự,
03:12Phải mang tiên giết huynh đệ,
03:13Trở thành tội nhân thiên cổ.
03:15Nhưng trước khi phụ hoàng đi,
03:17Đã đặc biệt dặn dò,
03:18Mọi chuyện phải lấy quốc sự làm trọng.
03:20Tuy trong lòng Bổn Dương,
03:21Muốn ngàn lần không muốn,
03:23Nhưng cũng không thể làm khác hơn được.
03:27Dì thần hiểu tâm trạng,
03:28Của thái tử điện hạ.
03:30Thái tử điện hạ,
03:31Hữu ái tứ hoàng tử.
03:34Nhưng tứ hoàng tử,
03:35Không biết kiểm điểm,
03:36Thân phạm quốc pháp,
03:38Cho dù thái tử điện hạ,
03:40Muốn cứu tứ hoàng tử,
03:42Nhưng mà,
03:42Theo lý hay pháp,
03:44Cũng không thể bảo vệ cho tứ hoàng tử.
03:48Quốc sư có thể thông hiểu là tốt,
03:51Dù sao,
03:52Cũng là quân đệ của mình.
03:54Đã lớn lên cùng một lúc,
03:56Quyết mạch tương liên.
03:59Nếu như có thể,
04:01Có một chút cơ hội,
04:02Giúp tứ đệ tránh khỏi cái chết.
04:05Bổn Dương,
04:05Không muốn giết tứ đệ đâu.
04:09Chẳng qua là,
04:11Trời xanh bất nhân.
04:15Thái tử điện hạ,
04:16Có lòng nhân tử,
04:18Trời xanh có mắt.
04:19Bây giờ thì trời,
04:20Có thể cho thái tử điện hạ cơ hội.
04:25Nguy rồi,
04:27Lừa báo ông dòng do nãy giờ,
04:28Chính là đợi câu nói này của bổn Dương.
04:30Bổn Dương trúng kế rồi.
04:31Thái tử điện hạ,
04:34Xưa có tiện lệ,
04:35Có thể cứu tứ hoàng tử.
04:37Hả? Có sao?
04:39Giữa năm đại đường,
04:41Là thông đem quân về Bắc,
04:43Thành thân bộ lưu công chúa,
04:45Tiết đình sang trên tay,
04:46Cũng thành thân với Phạm Lê Quê.
04:49Hai người họ cũng là kết thân với địch quốc,
04:52Nhưng đường Thái Tông và Cao Tông,
04:54Cũng không có trị tội hai người này.
04:56Thái điện hạ,
04:57Có thể theo lệ,
04:58Tha tội cho tứ hoàng tử.
04:59Vậy...
05:05Thái tử điện hạ,
05:07Xưa có tiện lệ,
05:08Theo lệ mà làm,
05:09Có gì không được.
05:10Ơn nữa Thái tử điện hạ làm như vậy,
05:13Có thể tác thành tấm lòng nhân tử,
05:15Mà ngài muốn cứu tiểu đệ của mình,
05:16Còn có thể giữ sử diện của đại minh triều.
05:18Như vậy là nhất cử lưỡng tiện,
05:20Vẹn cả đôi đường.
05:24Ngươi vẹn cả đôi đường,
05:26Thì bổn Dương không thể nhất cử lưỡng tiện.
05:29À...
05:30À...
05:31Quốc sư,
05:32Tùy nói rất có lý,
05:34Nhưng mà theo bổn Dương biết,
05:35La Thông và Tiết Đinh Sang là phụng chỉ thành thân.
05:39Còn tứ đệ thì ư ý chiêu thân tại địch quốc,
05:42Không phụng thánh chỉ.
05:43Cho nên tội của tứ đệ,
05:45Không thể gọp chung,
05:46Để mà nói được như vậy.
05:47Giữa năm Đại Tống,
05:50Địch phụng chỉ chinh phạt Tây Liêu,
05:52Nhưng đi nhầm vào Thiện Đan Quốc,
05:54Không những thức thế bị bắt,
05:56Mà còn thành thân với công chúa Thiện Đan Quốc.
05:59Khánh lịch thiên tử,
06:00Không những không định tội ông ấy,
06:01Còn sai người đến Thiện Đan Quốc,
06:03Đón công chúa về Biện Kinh.
06:05Điển tích của địch thanh,
06:07Và chuyện tứ hoàng tử,
06:08Chắc là có sự trùng hợp.
06:11Thái tử chu tiêu tiếp diễn.
06:12Học tử dạng tuyến,
06:15Dạng tuyến,
06:16Dạng tuyến,
06:17Hùng thiên thời dẫn,
06:18Hoàng đế chiêu diết.
06:20Nay có tứ hoàng tử chu đệ,
06:21Phùng mịnh tay chinh nữ nhi quốc,
06:23Nhưng làm lỡ quân cơ,
06:25Sai vào địch bang.
06:26Còn không nghĩ đến pháp độ của triều đình,
06:28Tự ý chiêu thân với địch quốc,
06:30Tội không thể tha.
06:32Thái tử nhiếp chính không thể thiên dị,
06:34Ngày thánh chỉ đến,
06:35Lập tức đem chu đệ minh chính điển hình,
06:37Không được chạm trễ.
06:39Hồ quốc đại pháp sư Cao Bân,
06:41Và chu đệ cũng đồng tội,
06:43Để trảm không tha.
06:44Không chỉ,
06:46Tạ ơn dạng tuyến.
06:51Lập quốc sư,
06:52Thánh chỉ phụ hoàng,
06:54Muốn bổn dương xử tứ đệ,
06:55Và Cao Bân sư phụ,
06:56Đúng theo dương pháp.
06:58Bổn dương,
06:59Không thể nào làm khác được.
07:00Làm sao hoàng thượng có thể xử trạm tứ hoàng tử,
07:11Và Cao Bân sư phụ,
07:12Không thể nào.
07:15Thủ vụ nằm trong tay thái tính,
07:17Hào Châu là ở tầng Trung Nguyên,
07:18Ta không thể xác minh.
07:20Vậy,
07:21Ta phải làm sao đây?
07:25Xem ra,
07:26Ta phải nhờ đến cụ dương gia.
07:28Ủa?
07:34Hoàng Quỳnh hãy chỉ kén đầu,
07:36Để nghe lõ.
07:38Lẽ ra thái tử đã nhận lời ta,
07:40Chỉ cần hôn sự của tứ hoàng tử,
07:41Và đàn phong cô chú,
07:42Được sự truy nhận của hoàng thức tôn trưởng,
07:44Thì thái tử bằng lòng,
07:45Tha cho tứ hoàng tử.
07:46Nhưng trong lúc này,
07:47Thánh chỉ đớn.
07:49Thì ta không còn cách nào,
07:50Xin cho tứ hoàng tử.
07:53Ban đầu,
07:53Mẹ muốn cho đến thân phận,
07:54Là hoàng thức tôn trưởng,
07:56Truy nhận hôn sự của đàn phong,
07:58Cũng chứa được lễ nghi.
08:00À cụ dương gia,
08:01Bây giờ tình thế ép buộc.
08:03Tuy rằng ngài ra mặt chưa hẳn,
08:05Đã cứu được tứ hoàng tử,
08:06Với mà ngài là cổ thúc của thái tử.
08:08Bây giờ chỉ có ngài ra mặt,
08:10Ta nghĩ tứ hoàng tử,
08:11Mới có một cơ hội sống.
08:18À cụ dương gia,
08:20Thời gian cấp bách,
08:21Màng Quỳnh hoàng tử đang gặp Nguyên,
08:23Không lẽ ngài,
08:24Vẫn quan tâm đến mặt của mình sao?
08:25Đừng,
08:30Đi để nhìn,
08:33Đó đi gặp tiêu,
08:35Dạ vẫm thái tử,
08:44Đã dễ không phạm đến,
08:45Thái tử,
08:52Rõ ràng giờ ngõ chưa đến,
08:53Sao giờ xử trảm họ?
08:55Người có ý kiến à?
08:57Màng tử không dám,
08:59Đã bổ dương tuyên thánh vụ của hoàng thượng xong,
09:01Thì sẽ đến giờ.
09:08Thánh vụ ở đây,
09:10Hoàng thượng dạng thuê,
09:11Dạ vẫm thuê,
09:12Dạ vẫm thuê,
09:13A-di-đà Phật
09:16Tụng thiên thừa dẫn,
09:19Hoàng đế chiêu giết,
09:21Tứ hoàng tử,
09:21Chu đệ,
09:22Phụng mệnh tây chinh đưởng dì quốc,
09:25Nhưng làm lỡ quân cơ,
09:26Xa vào địch bang,
09:28Còn không nghĩ đến pháp độ của triều đình,
09:30Tự ý chiêu thân với địch quốc,
09:32Tội không thể tha,
09:34Thái tượng nhiếp chính,
09:35Không thể thiên dị được.
09:36Thánh chỉ đến,
09:38Lập tức đem chu đệ,
09:40Minh chính điển hình,
09:41Không được chậm trễ,
09:42Hồ quốc,
09:43Đại Pháp Sư,
09:44Cao Bưng,
09:44Và cả chu đệ,
09:45Đều đồng tội,
09:47Đều trảm không tha,
09:48Không chỉ,
09:51Điều này sao có thể chưa,
09:53Hoàng thượng đầu trọc này,
09:54Muốn lấy mạng của Hoàng thượng ta với lão tứ thật sao,
09:58Cậu không bao tạ ơn,
09:59Ờ,
10:00Ờ,
10:00Tạ ơn phu hoàng,
10:03Ờ,
10:04Lão tứ à,
10:05Cậu đang làm cái gì vậy,
10:07Ờ,
10:07Cậu đòi lấy mạng của cậu,
10:09Mà tạ ơn cái gì,
10:10Ờ,
10:11Ta nghĩ hoàng thượng đầu trọc này,
10:12Sau khi xuất gia,
10:13Cũng không cố gắng tu hành,
10:15Đầu óc vẫn mơ mơ mặn mà,
10:16Dám đưa quyết định như vậy,
10:18Đúng là tu ra sau lưng hết à,
10:19Cảm ơn sư phụ,
10:21Bây giờ phụ hoàng đã hạn rồi,
10:23Chúng ta có thể làm khác hơn được,
10:25Nếu như chết,
10:26Có thể chứng minh,
10:27Chu đệ lòng hướng dạy mình,
10:29Ta chết,
10:29Cũng không quán không hận,
10:30Cậu nói bừa cái gì vậy,
10:33Chúng ta còn rất nhiều việc,
10:34Chúng ta có hoàng thành,
10:35Nếu bây giờ chúng ta chết á,
10:36Ai phụ giúp lưu quốc sư đây,
10:38Cảm ơn,
10:40Người dám kháng chỉ sao,
10:42Bây giờ thái tử hỏi ta,
10:43Có vẻ như rất tôn trọng ta,
10:44Dù hoàng thượng ta có kháng chỉ hay không á,
10:46Thái tử cũng lấy mạng ta có phải không,
10:48Đây là ý chỉ của hoàng thượng,
10:50Người đâu,
10:51Dạ,
10:52Dạ bông thái tử,
10:53Có thể để lưu quốc sư đến được không,
10:55Lưu quốc sư là thần thánh phương đào,
10:56Không lẽ hoàng thượng đích thân hạ lệnh sử trảm tội phạm,
11:00Còn phải thông qua sự đầu ý của lưu quốc sư sao,
11:02Mà cưng không có ý này,
11:04Không có thì tốt,
11:05Các hoàng thượng cũng đòi trảm chú đệ,
11:08Trần Tiên,
11:09Người chẳng qua chỉ là một phó tướng nhỏ nhỏ,
11:11Ở đây thì có tư cách lên tiếng sao,
11:16Các người cũng đã thấy và đã nghe rất rõ rồi,
11:19Hữu vụ của hoàng thượng viết rõ ràng rành mạch,
11:24Thái tử như ta,
11:25Cho dù muốn nghĩ đến tình huynh đệ,
11:28Mở lòng khoan dung tha cho chú đệ,
11:30Cũng không thể nào được,
11:34Đã đến giờ rồi,
11:36Quỳ xuống đi,
11:42Hành,
11:43Hành,
11:43Hành,
11:52Nào hành luôn dân,
11:53Lưu quốc sư,
11:57Trời ơi,
11:58Hoà thượng ta biết chắc chắn lưu quốc sư,
12:00Nhất định sẽ tìm cách tới cứu ta mà,
12:02Lưu quốc sư,
12:05Cựu thúc thúc cũng đến rồi sao,
12:06Lưu quốc sư,
12:09Thời gian hành hình đã tới,
12:11Tại sao còn muốn lao hạ lưu nhân,
12:14Trong lẽ,
12:14Ngài muốn chống lại thánh vụ của hoàng thượng,
12:16Và bẩm thái tử,
12:18Tuy rằng thủ vụ của hoàng thượng đã gửi tới,
12:20Vậy mà hoàng thượng ở ngoài ngàn dặm,
12:22Đối với chân tướng sự diện,
12:23Có thể chưa hoàn toàn hiểu rõ,
12:24Hơn nữa,
12:25Muốn xử trạm tứ hoàng thượng,
12:27Và hộ quốc đại pháp sư,
12:28Là việc hay trọng,
12:29Nếu cuối cùng hoàng thượng biết mình giết lầm trung lương,
12:32Nhưng mà người chết không thể sống lại,
12:34Vậy khác nào dùng hoàng thượng vào chỗ bất nhiên nghĩa,
12:36Vậy quốc sư muốn sao đây,
12:40Dì thần đã đưa một vị trưởng bối trong hoàng thượng đến,
12:43Lời nói của dị này,
12:45Có thể thái tử tính phục,
12:51Ế cho là trưởng bối của hoàng thượng,
12:55Chắc không phải là kẻ,
12:56Có hình dạng quái dị này chứ,
13:00Thái tử,
13:01Sao người có thể nói người này như vậy,
13:03Người cứ biết là ai không,
13:04Hẳn lại không quan trọng,
13:06Ánh mắt này,
13:09Sao là nguyên nhiên tới như vậy,
13:11Thái tử Điện Hạ,
13:12Vậy này chính là cửu dương gia,
13:14Năm sơ trứng thủ biên ngải Lương Châu,
13:16Đã mất tết 15 năm,
13:20Cửu thúc à,
13:26Lùa ba ô,
13:27Bây giờ là lúc nào rồi,
13:28Mà còn đùa giỡn với bổn dương nữa,
13:31Dì thần không có đùa giỡn,
13:33Vậy này,
13:34Tết thật thật sự là cửu dương gia,
13:36Lùa ba ô,
13:38Ngài có biết,
13:39Tìm một người mạo danh,
13:40Thái thế cửu dương gia,
13:42Lương gạt bổn dương,
13:43Chính là tội khuyên quân không,
13:46Thái tử,
13:47Điều mà quốc sư nói là sự thật,
13:50Chúng tôi cũng có thể làm,
13:51Vì này,
13:52Nhìn có vẻ bị gù lưng,
13:54Không có tuấn tú lắm,
13:55Nhưng thật sự là cửu dương gia đó,
13:57Ai biết được,
14:00Có phải các người thông đồng với nhau,
14:01Mong gạt bổn dương hay không,
14:04Lùa bước sư không có gạt vui,
14:06Đây là,
14:30Đây là cây sáo,
14:32Do chính ta cửu thuốc dạy ta lòng,
14:39Không sai,
14:41Cái này là do ta dạy người làm,
14:44Cũng là người tự tay tặng cho ta,
14:48Ngươi có còn nhớ,
14:50Cái nâng đó,
14:51Khóc hoàng thất chúng ta,
14:54Đều ở hình quán Tây Hồ Hạt Châu,
14:55Để tránh nóng hay không,
14:56Sáu ngọc dạy người thầm cất tiếng,
15:17Thông thường người xưa,
15:18Đều chọn ban đêm mới thổi sáu,
15:20Cửu dương gia,
15:21Thì lại có nhà hướng lớn quá,
15:23Ban ngày thì đã thổi sáu rồi,
15:24Tạ thổi sáu,
15:28Không phải là nhớ quê,
15:30Không phải là hoạt bổ,
15:31Không phải là tương tương,
15:33Thổi giờ lúc nào,
15:34Thì có sáu đâu,
15:37Người sáu,
15:38Gột rửa,
15:39Có thể gột rửa tạ khí,
15:40Để phát ra chính thanh,
15:43Tiếng sáu của ạ cửu dương gia,
15:45Thánh thoát trong trẻo,
15:47Có thể cảm nhận ra được,
15:48Trong lòng của cửu dương gia,
15:49Rất bình thẳng,
15:50Không lo không nghĩ,
15:51Ngài thật sự nghĩ như vậy,
15:57Không sai,
15:58Dĩ tính của ạ cửu dương gia,
16:00Rất thích hợp thổi sáu,
16:02Hơn nữa,
16:02Âm thanh mà cây sáu này phát ra,
16:04Thánh thoát trong trẻo,
16:06Cây sáu này chắc là suốt từ tai danh gia,
16:08Chỉ có bá ôn khéo nhìn,
16:13Cây sáu này,
16:14Do chính đây ta lạc,
16:16Nhưng mà,
16:17Ta đã bái sư phụ làm sáu nổi tiếng nhất,
16:18Tại đây làm sư,
16:19Nếu như ngài thích,
16:22Tao có thể làm một cây tặng cho ngài,
16:24Vậy thì bá ôn,
16:25Xin cảm ơn cửu dương gia trước,
16:32Đê Hoàng tử,
16:37Tiêu nhi,
16:38Không phải trong người con không khỏe sao,
16:40Sao con thể ra ngoài gió chứ,
16:41Con không sao cửu thuốc,
16:42Tiếng sáu của cửu thuốc nghe rất hay,
16:45Tiêu nhi à,
16:46Nếu con ngoan ngoãn nghi ngơi chục khỏe lại,
16:48Thì cửu thuốc sẽ dạy con thổi sáu,
16:50Có chịu không?
16:57Cây sáu của ta,
17:04Tiêu nhi,
17:06Tiêu nhi,
17:09Đê Hoàng tử,
17:10Tiêu nhi,
17:11À cửu dương dân,
17:12Ngài ở đây đợi ta,
17:13Ta đi tìm dây leo,
17:14À, bá,
17:15Cứu thuốc,
17:18Cứu con,
17:19Cứu con,
17:20Úc,
17:23Nào,
17:24À cửu dương gia,
17:25À cửu dương gia,
17:29À cửu dương gia,
17:31À cửu dương gia,
17:32Sao ngày lỗ mãn như vậy,
17:33Dòng suối này có sầm,
17:35Đối nhiên ngày gặp chuyện gì thì làm sao đây,
17:38Được phải là ta không biết bơi,
17:39Tiêu nhiên không sao là được rồi,
17:41Cứu thuốc,
17:42Đáng sợ quá,
17:43Cảm ơn cửu thuốc cướp con,
17:45Tiêu nhi à,
17:46Sau này con là người phải thống lĩnh thiên hạ,
17:47Sao có thể nhát cao như vậy,
17:51Đê Hoàng tử,
17:52Ta Hoàng tử sẽ bị phong hàng,
17:53Chúng ta hãy nhanh chóng trở về cùng đi,
17:55Cứu dương gia,
17:56Được,
17:56Đi,
17:56Được,
17:56Được,
17:57Được,
17:57Cứu hoàng tốt,
18:11Mà ngủ đi,
18:12Đừng nói nữa,
18:16Cứu dương gia,
18:17Sao rồi,
18:17Có tìm được không,
18:19Mấy ngày nay,
18:19Ngày nào cũng mưa,
18:20Dòng suối chạy xíu,
18:21Cây sáo đó,
18:22Không biết đâu đi,
18:22Cứu đến chỗ nào rồi,
18:27Cứu thuốc,
18:28Trên lỗi là con không tốt,
18:31Tiêu nhi,
18:32Không sao đâu,
18:32Chỉ là cây sáo thôi mà,
18:34Làm lại là được rồi,
18:36Ba Ông,
18:37Ngày có cần làm một cây không,
18:38Dạ được,
18:39Ba Ông định tỉnh giáo,
18:40Cứu dương gia,
18:40Cứu thuốc,
18:44Luật tư,
18:45Làm xong rồi,
18:46Đeo quàng tử,
18:47Quàng tử,
18:47Thử coi,
18:52Sao này không có tiếng,
18:54Cây sáo vô dụng,
18:54Con không lấy đâu,
18:55Tiêu nhi,
18:56Để một chút,
18:57Cây sáo gì,
18:58Của thuốc cũng có,
18:59Công hợp,
18:59Chỉ thiếu cây sáo,
19:00Không có tiếng,
19:01Con tặng cây sáo này,
19:02Cho cô thuốc ra,
19:03Thuốc lấy cây sáo,
19:04Không có tiếng,
19:04Để làm gì,
19:05Thì,
19:05Đeo quàng tử,
19:09Đeo quàng tử không biết,
19:09Cây sáo không tiếng,
19:12Rất nhiều công dụng,
19:14Có thể luyện đi pháp,
19:15Có thể luyện hơi,
19:16Nghĩ coi,
19:17Có phải là rất hữu dụng không,
19:18À,
19:19Phải,
19:19Phải,
19:19Phải,
19:19Điều quốc sự nói đúng đó,
19:21Cây sáo của con,
19:22Tặng cho cổ thuốc,
19:23Còn cây cổ thuốc,
19:24Thì tặng cho con,
19:25Có nhiều không,
19:25Dạ được,
19:26Vậy tốt quá,
19:27Lúc đó,
19:39Báo ông,
19:39Chỉ thuộc miệng nói ra,
19:42Không ngờ,
19:44Trong thời gian,
19:45Ta ở nữ nhiên quốc,
19:47Lúc muốn thổi sáo,
19:49Nhưng lại không muốn,
19:50Bị phát hiện,
19:50Hỏi cây sáo,
19:54Không có tiếng,
19:55Mà con tặng ta,
19:58Là sự an ưu lớn nhất,
19:59Của ta,
20:00Tiêu nhi,
20:10Những điều này,
20:13Con còn nhớ không,
20:17Tiêu nhi,
20:18Vẫn còn nhớ,
20:23Bởi vì trước giờ,
20:25Cựu thuốc luôn chăm sóc con,
20:27Thậm chí,
20:28Đã từng cứu mạng của tiêu nhi,
20:31Những chuyện này,
20:33Tiêu nhi được nhớ rất rõ,
20:37Cựu thuốc,
20:39Là thuốc thật sao,
20:42Là ta đây,
20:46Nhưng mà cữu thuốc,
20:48Sao bây giờ,
20:50Thuốc lại ra nông nổi này,
20:52Tại sao lúc trước,
20:53Thuốc lại đột nhiên mất tích,
20:57Thái tử điên hạ,
21:04Chuyện này ra rất dài dòng,
21:07Cựu dư gia,
21:08Đã bị trúng lời nguyện,
21:09Nên mới biến thành bộ dạng này,
21:12Nếu có thời gian,
21:13Diệt thần sẽ báo với Thái tử,
21:15Tình hình cụ thể,
21:15Tiêu nhi đột nhiên gặp lại cữu thuốc,
21:23Trong lòng thật sự vừa cảm động vừa vui mừng,
21:26Không ngờ cữu thuốc,
21:27Vẫn còn sống trên đời này,
21:29Tốt lắm,
21:31Tốt lắm,
21:33Thái tử điên hạ,
21:34Lâu nay cữu dư gia,
21:35Và cách gì hoàng tử,
21:37Là thương nhất,
21:39Dư gia cũng thay hoàng tượng,
21:40Và hoàng hậu nương nương,
21:41Kề cực mọi người,
21:42Chăm sóc mọi người,
21:44Dư gia đối với mọi người,
21:45Đều hết lòng yêu thương,
21:47Kỳ cả tứ hoàng tử,
21:51Tứ đệ,
21:57Tuy rằng tứ hoàng tử,
21:59Chưa được sự cho phép của hoàng tượng,
22:00Thì đã thành thân với công chúa nữ nhiên quốc,
22:03Nhưng mà mỗi nhân duyên này,
22:04Đã được sự chúc phúc của cữu dư gia,
22:07Cựu dư gia,
22:08Có phải gì không?
22:11Hỏi đó,
22:16Yêu Nhi,
22:19Con có thể nghĩ tình cữu thúc,
22:22Thả cho đệ Nhi,
22:24Và cá bân sư phụ không?
22:27Một mình cữu thúc cô đơn,
22:28Trơ trội,
22:29Lưu lạc,
22:30Ha hư như vậy,
22:34Không lẽ con đành lòng,
22:36Khiến cữu thúc mới trùng phụng với tuổi con,
22:38Thì phải đối mặt gương nữ đau mất đi người thân à,
22:46Cựu thúc đã cầu sinh như vậy,
22:48Sao ta có thể nhận tâm là thúc đau lòng?
22:52Không được,
22:53Lâu nàng cữu thúc thương tứ đệ hơn ta,
22:56Chú đệ rõ ràng là thiếu đệ của ta,
22:59Tại sao trước giờ lại tốt số hơn ta chứ?
23:01Thậm chí,
23:02Các vị trí trữ quân,
23:03Cũng có thể là của hắn,
23:05Tao thật sự càng nghĩ càng không cấp tâm,
23:08Không được,
23:10Đây là ảnh vụ của hoàng thượng,
23:12Bộng dương thân là thái tượng nhiếp chính,
23:14Sao có thể chống lại thánh mệnh?
23:17Nói đi nói lại cũng là câu này,
23:19Thị Nhi là vấn đề rượu của con,
23:23Không lẽ con thật sự ra tay được sao?
23:25Cựu thúc,
23:27Tiêu Nhi,
23:27Tiêu Nhi cũng là thân bất gó khỉ,
23:29Thật sự càng nghĩ,
23:33Đâu không thể nhìn nguyên liệu các con toàn sắc đứng ngao được,
23:38Cậu thúc,
23:39Lương quốc sư,
23:41Vũ dụ do chính tay hoàng thượng giết ở đây,
23:43Nếu như hai người không tin,
23:45Thì cứ lấy mà coi,
23:51Thế tử Điền Hạ,
23:52Ngọc ứng của hoàng thượng không phải mất rồi sao?
23:54Tại sao trên này lại có con giống?
23:56Sao lại như vậy?
24:01Ngài nghiêm trịnh chút đi nha!
24:03Phải rồi!
24:05Thật sự,
24:06Muốn dừng hỏi ngươi,
24:07Nọc ứng của hoàng thượng,
24:09Ngươi đã tìm được lúc nào vậy?
24:10Sao không nói ta nghe?
24:12Điều này,
24:13Thuộc hạ cũng không biết,
24:16Thái tử,
24:17Mạc tướng không có tận mắt nhìn thấy,
24:19Việc này do,
24:20Thuộc hạ của Mạc tướng,
24:21Phụ trách giải quyết,
24:22Được rồi, được rồi!
24:25Về chuyện chứng vụ,
24:27Bổng Dương sẽ tìm thời gian điều tra,
24:30Thời gian hành hình của ngày hôm nay đã qua rồi,
24:32Tạm giải Cao Bân và Chu Đệ vào Đại Lao,
24:35Hơn nghe xử tiếp!
24:35Dạ bậm Thái tử,
24:42Thủ vụ này đã có vấn đề,
24:43Hơn nữa cũng có thể không phải là hoàng thượng chính tại chiến,
24:46Tạm thời có thể thả tứ hoàng tử,
24:48Và Cao Bân sư phụ ra được không?
24:49Không được,
24:51Tuy rằng Cao Bân và Chu Đệ,
24:53Có thể tạm miễn tội chết,
24:55Nhưng mà thân vẫn đang mang trọng tội,
24:57Bổng Dương,
24:58Không thể ngang nhiên thả ra được,
25:01Được quốc sư,
25:02Cửu Thúc,
25:03Bổng Dương là một thái tượng nhiếp chính,
25:06Đích thân đem quân đến tận biên Ảy,
25:08Nên như Bổng Dương nói rồi lại nuốt lời,
25:10Dùng túng cho Cao Bân và Chu Đệ,
25:12Đã phạm tội,
25:13Vậy sau này Bổng Dương làm sao dẫn dắt đi,
25:17Kêu các tướng sĩ làm sao tâm phục khẩu phục,
25:21Mọi người mau đi đi,
25:23Bổng Dương sẽ không nhận lời mọi người đâu,
25:25Người đâu?
25:27Giải Cao Bân và Chu Đệ vào Đại Lao,
25:29Dạ,
25:30Dạ,
25:30Lưu quốc sư,
25:34Qua thượng là dạy lão tứ,
25:35Nhờ cậy ngài hết ra,
25:37Đi,
25:38Ả cổ,
25:39Chu Tiên Điên ra,
25:42Trường Đi,
25:43Đi đi,
25:43Của Duyên gia,
25:44Mạc tướng Trần Tiên,
25:56Khấu kiến của Duyên gia,
25:57Lưu quốc sư,
25:57Họ có phải người của Châu Tiêu không?
26:00Hắn là thuộc hạ của Tứ Hoàng Tử,
26:03Ờ,
26:05Trường Tướng Quân,
26:06Có phải một mình Tướng Quân đến đây không?
26:07Làm sao biết chúng tôi ở đây?
26:09Mạc tướng thầm nghĩ có thể hai vị ở gần đây,
26:11Cho nên đã tìm hết trên chỗ có thể nghi ngơi,
26:14Cuối cùng đã tìm được hai vị ở đây rồi,
26:15Trường Tướng Quân,
26:18Tiên Hoàng ta có chuyện gì?
26:21Có phải Tư Tiên muốn đem điện đi ra mỗi thẻ không?
26:24Mạc tướng dân gia,
26:25Tuy trước mắt Thái Tử còn chưa có động tĩnh gì,
26:27Nhưng mà,
26:28Mạc tướng cảm thấy thể sự việc sắp xảy ra rồi,
26:30Sự việc sắp xảy ra rồi,
26:32Ý ngươi nào?
26:33Ê,
26:34Thái Tử đã có ý đồ giết người,
26:36Thái Tử có thể lấy mặt Tứ Hoàng Tử và cáo bân sư phụ bất cứ lúc nào đó,
26:39Ủa?
26:41Trời ơi!
26:43Cái tình xuất sinh này!
26:47Của dân gia,
26:48Lưu quốc sư!
26:49Trần Quân,
26:49Như vậy là sao?
26:52Mạc tướng xin cử dân gia và Lưu quốc sư,
26:54Nhất định phải tìm cách cứu Tứ Hoàng Tử và cáo bân sư phụ đó!
26:57Trần Tướng Quân,
26:59Mọi người cũng đang nghĩ cách,
27:00Nhưng mà nghĩ tới Nhiêu Lưu đến bây giờ cũng chưa có tiến triển gì hết đó!
27:05Của dân gia,
27:06Không lẽ ngài còn muốn dùng cách chính đáng để cứu Tư Hoàng Tử ra sao?
27:09Mạc tướng nghĩ như vậy nhất nên sẽ không kịp đâu!
27:12Không thể dùng cách chính đáng!
27:14Ờ, ý ngư là...
27:16Mạc tướng thân là tướng lĩnh,
27:20Cho nên có những chuyện,
27:21Có làm,
27:22Không thể nói!
27:25À, của dân gia,
27:26Ý của Trần Tướng Quân là,
27:27Giờ ý đồ Thái Tử muốn giết Tứ Hoàng Tử đã quá rõ ràng,
27:30Hơn thời gian cấp bách!
27:32Nếu như chúng ta dùng cách chính đáng,
27:34L sẽ không cố được Tứ Hoàng Tử!
27:38Nghĩa ngươi muốn làm thế nào?
27:40Ờ...
27:41Trần Tướng Quân,
27:42Nếu như chúng tôi có cách,
27:44Có phải Tướng Quân bằng lòng giúp chúng tôi không?
27:46À...
27:47Chỉ cần cứu được Tướng Hoàng Tử và Cao Bân Sư Phụ,
27:49Mất luôn là cách gì,
27:50Mạc tướng cũng giúp sức phối hợp,
27:52Cho dù xông pha lửa đạn cũng không ngần ngại!
27:54Bồ Sơ!
28:03À Cửu Dương gia!
28:06Theo Trần Mỹ,
28:07Kênh đời này có chứng tốt cho vậy không?
28:10Mà nghĩ,
28:11Người này có đáng tin cậy không?
28:14Muốn biết người này có đáng tin cậy không,
28:16Trực tiếp hỏi là được rồi!
28:18Trực tiếp hỏi hả?
28:20Vậy sở ngại lắm à!
28:23Trống không đánh không kêu,
28:24Đèn không tắp không sáng,
28:25Có gì mà không thể?
28:26Trần Tướng Quân,
28:33Cho ta hỏi!
28:35Tướng Quân chẳng qua là một viên tướng ở biên ải,
28:37Chuyện này không liên quan đến mình,
28:39Thông thường người khác gặp phải chuyện này tránh né còn sợ không kịp,
28:42Tại sao Tướng Quân phải đem mạng sống ra mạo hiểm,
28:44Đến đây để giúp chúng tôi?
28:46Tại quốc sư không biết,
28:49Tướng Hoàng Tử có ơn cứu mạng đối với Mạc Tướng,
28:52Mạc Tướng vì muốn trả ơn cho nên mới đến tìm hai vị,
28:54Từ đó,
28:57Để như đã từng cứu mọi người rồi,
28:59Dạ phải cựu dân gia,
29:01Trước đây Trần Tiên giết người phóng quả,
29:03Làm toàn chuyện ác,
29:05Có một lần thất thủ bị bắt,
29:07Được Tướng Hoàng Tử tha mạng không giết,
29:09Còn khuyên Mạc Tướng cải tạo quy chính,
29:12Từ đó sau,
29:12Đã từ Tướng Hoàng Tử chinh chiến khắp nơi,
29:15Cho nên mới có Trần Tiên của ngày hôm nay,
29:17Này Tướng Hoàng Tử gặp nạn,
29:19Mạc Tướng tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn,
29:21Xin cựu dân gia và lưu quốc sư,
29:22Trong mạc Tướng được tỏa nguyện,
29:32Tên lưu báo ôm này,
29:34Đúng là hắn ghét,
29:36Chút nữa bộn dư đã chém được đệ cao bân rồi,
29:39Không ngờ,
29:40Hắn lại đưa cựu thúc đến đây,
29:46Bây giờ cựu thúc xuất hiện,
29:48Có cựu thúc,
29:50Bộn dư làm sao ra tay được,
29:52Thái tử,
30:05Đã khuya rồi,
30:08Tìm ta có chuyện gì,
30:10Dạ bỗng Thái tử,
30:12Thanh Sơn về chuyện của Tướng Hoàng Tử,
30:14Và mọi người mới đến đây,
30:15Ngươi còn dám nhắc chuyện này sao,
30:21Bộn dư còn chưa tính món nợ này với ngươi đó,
30:23Thánh trị đó của ngươi thật ra là sao,
30:25Ngọc Ấn của Phụ Hoàng đã bị mất từ lâu,
30:28Tại sao thánh trị đó lại có con dấu,
30:32Nếu không phải ngươi có sơ suất,
30:34Thì bộn dư đã chém đầu cao bân và chú đệ rồi,
30:36Có chút chuyện làm cũng không xong,
30:38Trèo định luôn các ngươi đó làm gì,
30:41Thánh Sơn biết tội,
30:43Nhưng mà,
30:45Bây giờ Thánh Sơn đã nghĩ được một cách tốt,
30:46Có thể đối phó bọn họ,
30:48Hy vọng có thể lấy công trù tội,
30:51Lươi còn có cách gì nữa,
31:00Ế chết,
31:00Chào hai dị,
31:06Tứ Hoàng tử,
31:08Cao bân sư phụ,
31:09Tại sao hai dị lại nhìn chầm chầm giao tốt,
31:12Không lẽ hai dị không quen biết tôi sao,
31:14Thường Thánh Sơn,
31:16Ngươi không thể tới trễ một quay sau vậy,
31:17Trong lúc nãy ngươi tới là tôi xui xẻo à,
31:19Cao bân sư phụ,
31:21Nếu tôi đến trễ một chút,
31:22Vậy tức là hai dị phải chịu đói rồi,
31:27Thường Thánh Sơn,
31:28Ngươi đến,
31:29Đặt ra là có chuyện gì,
31:30Tứ Hoàng tử,
31:33Tôi đến là để tiễn đưa hai dị,
31:35Ngươi đâu,
31:36Dạ,
31:37Dạ,
31:37Mở cửa ngục ra,
31:39Đem cơm và rượu vào trong,
31:40Dạ,
31:40Dạ,
31:40Dạ,
31:41Dạ,
31:41Dạ,
31:42Dạ,
31:42Dạ,
31:43Dạ,
31:44Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
32:14Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
32:44Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
33:13Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
33:43Chúng rượu này cho phép tôi thay thái tử mời hai dị uống.
33:48Hơn nữa phải nói một tiếng chúc mừng hai dị.
33:49Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
34:19Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
34:49Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
35:19Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.
35:49Cảm ơn các bạn đã theo dõi và hẹn gặp lại.

Được khuyến cáo