Skip to playerSkip to main contentSkip to footer
  • 2 days ago
Tiệm Ăn Của Qu.ỷ - Nơi Mà 'Thức Ăn' Có Thể Biến Mong Ước Của Bạn Thành Sự Thật
Tag: open movies online, openmoviesonline, openmovieonline, open movies, movies online, open, movies, online, full film, review film, chinese movies, survival movies, voiceover movies, swordplay movies, compilation movies, animated movies, movies in theaters, phim, phim trung quoc, phim sinh ton, phim thuyet minh, phim kiem hiep, phim tong hop, phim hoat hinh, phim chieu rap, phim trung quốc, phim sinh tồn, phim thuyết minh, phim kiếm hiệp, phim tổng hợp, phim hoạt hình, phim chiếuu rạp, watch now, watchnow, review phim, reviewphim
Transcript
00:00Transcription by CastingWords
00:30Transcription by CastingWords
01:00Câu chuyện của người đàn ông bắt đầu từ nửa năm trước.
01:03Người đàn ông tên là Luân, chủ của một tiệm sửa xe nhỏ nhỏ.
01:06Công việc cũng cho là tạm ổn, đủ ăn đủ mặc chứ không có dư.
01:09Dạo gần đây, có một môi giới nhà đất, đeo kính, nhiều lần tìm đến Luân,
01:13khuyên anh ta nhấn lúc giá nhà đang lên cao, bán đi để kiếm chút tiền.
01:17Luân nghe xong thì cũng chỉ cười trừ cho qua.
01:19Đúng lúc ấy, cô vợ đang mang thai của Luân chuẩn bị lấy xe đi chợ.
01:22Luân thấy vậy thì vô cùng lo lắng bảo vợ để mình đưa đi,
01:25nhưng chờ một chút để anh sửa nốt cái xe cho khách.
01:28Nhưng cô vợ lại bảo Luân lo sửa xe cho khách trước, còn mình sẽ tự đi được, không sao.
01:32Nhưng chớ treo thai, trên đường đi chợ, vợ Luân không may gặp tai nạn.
01:36May mắn là cô đã được người dân gần đó đưa vào bệnh viện, qua cơn nguy kịch.
01:40Nhưng không may là đứa con chưa kịp trào đời của họ, đã không còn nữa.
01:44Cũng vì chấn thương khá nghiêm trọng, từ nay về sau, cô vợ chỉ có thể mang thai nhờ thụ tinh ống nghiệm,
01:49mà chi phí cho một lần như vậy lại vô cùng đắt đỏ.
01:51Nhưng trước mắt, gia đình Luân phải trả viện phí cho lần này trước đã.
01:55Số tiền khổng lồ này như một chiếc búa tạ, ráng thẳng lên vai Luân, khiến gia đình anh rơi vào mịch cảnh.
02:00Đúng lúc này, tên môi giới nhà đất nhắn tin cho Luân, hẹn anh đến một quán ăn để bàn chuyện chi tiết.
02:05Có lẽ, hiện thực tàn khốc đã ép Luân phải bán đi căn nhà của mình.
02:09Ông chủ quán ăn tiếp đó Luân rất nhiềm nở, hóa ra ông ta và tên môi giới nhà đất kia có quen biết nhau.
02:15Nhưng đúng lúc này, tên môi giới lại nhắn tin, nói có việc đột xuất, không đến được.
02:19Uống vài ly rượu và bụng, Luân bắt đầu tâm sự về tình cảnh tồi tệ của mình.
02:23Anh ta cho rằng, có một đứa con mới chính là chìa khóa để anh có được hạnh phúc.
02:27Nhưng bây giờ không có tiền, thì có nằm mơ anh cũng chẳng dám mơ tới.
02:31Nghe vậy, ông chủ quán ăn quay người lấy ra một chiếc hộp thần bí,
02:34nói rằng chỉ cần nhỏ máu vào chiếc hộp này là có tiền ngay lập tức.
02:38Chuyện vô lý như vậy, nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Luân lại làm theo lời ông ta.
02:42Sau đó, ông chủ hỏi Luân, anh có chắc rằng tiền chính là con đường duy nhất dẫn anh đến hạnh phúc.
02:48Luân nghe xong thì nghẹn ngào trả lời, nếu bây giờ không có tiền thì tôi sẽ mất nhà,
02:52không thể có con, có khi tôi còn mất luôn cả vợ.
02:55Vậy nên, chỉ cần có tiền, anh ta có thể làm bất cứ điều gì.
02:59Nói xong, Luân mở hộp ra, thì bất ngờ thay bên trong xuất hiện cho một tỷ đồng.
03:03Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
03:05Ông chủ sau đó có bưng lên một món ăn, đó là món tiết canh gà,
03:08rồi nói với Luân, chỉ khi ăn hết món này, anh ta mới có thể sở hữu chiếc hộp.
03:12Điều kiện là, cho đến khi Luân không thể tiếp tục cho chiếc hộp này ăn được nữa,
03:16thì linh hồn của anh sẽ thuộc về ông ta.
03:19Luân nghe xong, trong lòng bắt đầu đắn đo, chuyện này có ổn không?
03:22Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đời ngươi ngắn ngủi, chỉ có tiền, anh mới khiến vợ mình hạnh phúc được.
03:27Sau khi do dự một hồi lâu, cuối cùng, Luân đã quyết định ăn món đó.
03:31Ông chủ còn tốt bụng nhắc nhở, đừng để chiếc hộp ăn quá nhiều,
03:34nếu không, nó sẽ ngày càng tham lam hơn.
03:37Nhưng có vẻ như, Luân đã bị tiền làm mở mắt.
03:40Anh dùng máu của mình, đổi lấy tiền, mua được một căn biệt thự lớn,
03:43sống một cuộc sống như giới thượng lưu.
03:45Nhưng lòng tham của Luân không có giới hạn,
03:47anh thường xuyên mất ý thức do mất máu quá nhiều.
03:49Tệ hơn nữa, vợ anh cũng liên tục bị xảy thai.
03:52Chờ hết, trong một lần hợp tác làm ăn với tên mua giới,
03:55Luân đã phải chi hết 25 tỷ đồng dành dụ để lót đường ông lớn.
03:58Nhưng lần hợp tác làm ăn này không như những gì Luân mong đợi.
04:01Tên mua giới gọi điện đến, nói rằng ông lớn bất ngờ bị bắt,
04:05cần Luân chi thêm 500 triệu nữa để bảo lãnh cho ông lớn ra ngoài.
04:08Nếu không, nhẹ thì đi tò, nặng thì không giữ được cái mạng.
04:12Hết cách rồi, Luân đành phải dùng đến chiếc hộp một lần nữa.
04:15Nhưng lần này, cho dù anh có dùng sạch hết máu của mình, chiếc hộp vẫn không thay đổi.
04:19Luân biết mình đã tham lam, nhưng chiếc hộp còn tham lam hơn cả anh.
04:22Sau nhiều lần, bấy nhiêu đó máu vẫn không đủ với nó.
04:25Đúng lúc này, tên mua giới bất ngờ xông vào nhà của Luân.
04:28Hắn biết giữa anh và ông chủ quán ăn có dao kèo với nhau,
04:31nên tìm đến đây để cướp chiếc hộp.
04:32Đột nhiên, một thử âm thanh như quỷ khóc phát ra từ chiếc hộp,
04:36khiến tên mua giới mất kiểm soát.
04:37Luân nhân cơ hội này, lặng lẽ tiến đến gần hắn,
04:40tay còn lại chộp lấy con dao cạo trên bàn, rồi nhẹ nhàng lướt qua cổ tên mua giới.
04:44Hiện tại, một người vẫn không đủ máu cho chiếc hộp ăn,
04:47vậy thì hai người, chắc chắn sẽ được.
04:49Đồng thời, lúc này, ông chủ quán ăn đang lặng lẽ nhìn một ngọn đèn đang sáng dần lên,
04:53cũng đồng nghĩa với việc ông ta đã kiếm thêm được một linh hồn.
04:57Quả nhiên, không ngoài dự đoán, chiếc hộp được ăn đủ, lại nhả ra một đối tiền.
05:01Nhưng đúng lúc này, vợ của Luân bất ngờ xông vào phòng.
05:04Thấy tên mua giới nằm trong vụn máu, cô vợ nhanh chóng gọi cấp cứu.
05:08Luân chụp lấy điện thoại của vợ.
05:09Lúc này, anh mới nói ra hết sự thật,
05:11rằng chiếc hộp này mới là thứ khiến anh gó được ngày hôm nay.
05:15Thấy vợ không tin, Luân kêu vợ tự mình kiểm chứng.
05:17Vừa mở chiếc hộp ra.
05:21Luân lúc này như kẻ mất trí, liên tục bảo vợ tiếp tục đổi máu của mình.
05:25Thấy Luân chỉ biết quan tâm đến chiếc hộp, cô vợ quyết định đập vỡ nó.
05:28Luân vô cùng hoảng loạn, bảo vợ đứng ra tay.
05:31Thế nhưng...
05:31Chiếc hộp vỡ tan, Luân như sụp đổ hoàn toàn.
05:37Nhưng, nhìn về phía vợ.
05:40Lúc này, một ngọn đèn khác lại sáng lên tại quán ăn.
05:43Điều này cũng đồng nghĩa với việc Luân đã mất vợ.
05:45Luân chụp lấy điện thoại của vợ, muốn nhanh chóng gọi xe cấp cứu.
05:48Thế nhưng, trên màn hình điện thoại, là bức ảnh vợ anh đang cười rất tươi,
05:52bên cạnh kết quả siêu âm của mình.
05:54Tại quán ăn, một ngọn đèn khác lại sáng lên.
05:57Đứa trẻ cũng đã.
05:59Luân duy sụp hoàn toàn, chính vì lòng tham mới khiến những người mà anh yêu thương nhất phải ra nông nổi này.
06:04Và rồi, bên phía ông chủ quán ăn, lại sáng thêm một ngọn đèn nữa.
06:08Đúng vậy, Luân đã cùng vợ con mình đi đến một thế giới khác.
06:12Ông chủ quán ăn nhìn những quả cầu chứa linh hồn trước mặt, như bỗng nhớ ra điều gì đó.
06:16Ông ta cởi tạp dề, chạy thẳng ra cửa chính.
06:18Thế nhưng, cánh cửa đột nhiên đóng sầm lại, như thể có một thế lực nào đó giam cầm ông.
06:23Ông chủ quán ăn nói, tất cả đèn đã sáng, tại sao ta vẫn chưa được thả ra.
06:27Lời vừa dứt, một ngọn đèn khác lại xuất hiện, tập đầu tiên cũng kết thúc.
06:32Món khai vị tiết canh gà, chắc vẫn chưa đủ đô với các bạn.
06:35Vậy thì chúng ta sang món thứ hai, lưỡi dê nướng sa tế.
06:41Mọi người thử nghĩ xem, cho dù có bị mẹ chảy mắng đến đâu,
06:45thì một người bình thường cũng không nghĩ đến chuyện cắt lưỡi mẹ mình, đúng không?
06:49Tuấn hiện đang là một copywriter của một công ty quảng cáo.
06:52Vào ngày cậu nhận giải thưởng nhân viên xuất sắc,
06:54vì đã mang đến một hợp đồng lớn cho công ty.
06:56Thì mẹ của cậu, bà Tuyết, cũng là một doanh nhân,
06:59đã đến chất vấn xếp của Tuấn trước mặt tất cả toàn thể công ty,
07:02rằng con trai bà đã đem về một hợp đồng lớn như vậy,
07:04mà công ty lại không thưởng cho nó một đồng tiền thường nào.
07:07Bà còn cảnh báo mọi người, đừng để tên xếp này chèn ép,
07:10phải dũng cảm đấu tranh, dành lấy lợi ích của mình.
07:12Nói xong, bà lập tức hắt mặt bỏ đi,
07:14chỉ để lại một người xếp cực kỳ tức giận,
07:16và một người nhân viên đang cực kỳ bối rối.
07:19Không chỉ vậy, mẹ Tuấn còn khắt khe đến cực điểm với bạn gái của cậu,
07:22hiện đang làm nhân viên trong một tiệm spa.
07:24Bà nói thẳng rằng, bà đã nhìn thấu con bé này từ lâu,
07:27rằng cô ta rất giỏi phục vụ các khách hàng nam.
07:29Cô ta chọn ở bên Tuấn, chẳng qua chỉ vì muốn lấy chồng giàu mà thôi.
07:33Lời vừa giất, cô bạn gái liền đỏ mặt,
07:35vì xấu hổ, lập tức chia tay Tuấn ngay tại chỗ.
07:38Tuấn vội vàng chạy theo để níu kéo,
07:40còn hứa rằng sẽ dẫn bạn gái đi mua sắm,
07:42với một loạt danh sách các món hàng đắt đỏ,
07:44có như vậy cô ấy mới bỏ qua chuyện vừa rồi.
07:47Bà Tuyết nhìn thấy hết cảnh này,
07:48chỉ biết thở dài, vì con trai quá nhẹ dạ cả tin.
07:51Hôm sau, vừa bước vào công ty,
07:53thì Tuấn đã nhận được thông báo sa thải.
07:55Xếp của cậu cũng chẳng thèm giấu giếm nữa,
07:57nói thẳng rằng, chính vì mẹ cậu,
07:59làm ông ta mất mặt trước toàn thế nhân viên,
08:01còn kích động lình công.
08:02Nên bây giờ có trách,
08:03thì về mà trách cái miệng mùng độc địa của mẹ cậu.
08:06Tuấn cầm tiền thưởng và lương rồi rời đi,
08:09cảm thấy trời đất như sụp đổ.
08:10Trên đường về nhà,
08:11anh gọi điện cho bạn gái tìm sự an ủi,
08:13nhưng cô ta lại lạnh lung nói rằng,
08:15anh đừng làm phiền tôi nữa,
08:16còn muốn biết lý do,
08:17thì về mà hỏi mẹ.
08:19Với Tuấn, đây không khác gì một đòn trí mạng.
08:22Nhưng trong khoảnh khắc đó,
08:23Tuấn ngẳng đầu lên,
08:24thì nhìn thấy một quán ăn đêm.
08:26Như bị một sức mạnh nào đó dẫn dắt,
08:28Tuấn bước vào quán ăn.
08:30Chủ quán mời Tuấn một ly rượu,
08:31hỏi có phải anh đang gặp chuyện phiền lòng không?
08:34Tuấn chán nản nói,
08:35tôi rất yêu mẹ,
08:36nhưng tôi thực sự mong bà ấy có thể im lặng.
08:38Chủ quán bỗng đề nghị,
08:39hay là thử cắt lưỡi bà ấy đi.
08:41Tuấn tưởng ông ta đùa,
08:42nhưng chủ quán ngước nhìn những quả cầu linh hồn chưa sáng,
08:45trong lòng bỗng nảy ra ý tưởng.
08:47Ông ta lấy ra một cái đầu dê,
08:48nói với Tuấn,
08:49cậu có thể cắt lưỡi con dê này,
08:51để chút hết oán hận với mẹ cậu lên nó.
08:53Tuấn không nghĩ nhiều,
08:54cầm dao lên,
08:55trong đầu lập tức hiện lên những lời mắng chửi cay nghiệt của mẹ,
08:57và những tổn thương mà bà đã gây ra cho mình.
09:02Lời dê bị cắt đứt,
09:03ngay lập tức,
09:04Tuấn cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
09:06Lúc này,
09:06chủ quán nhắc nhờ Tuấn,
09:08một là cậu tự mình im miệng,
09:09ăn phận ở với mẹ,
09:10chịu đựng những lời cay độc của bà ấy,
09:12hai là cậu tự đi ra khỏi nhà,
09:14cắt bà ấy ra khỏi cuộc đời mình,
09:15tự cậu quyết định.
09:17Tuấn nghe xong như thế bừng tỉnh,
09:18cậu lập tức chạy về nhà,
09:20thu dọn đồ đạc,
09:21dự định bỏ nhà ra đi,
09:22để xem mẹ có hối hận với những gì bà ấy đã làm hay không.
09:25Thế nhưng,
09:25bà Tuyết Vốn là một người mẹ đơn thân mạnh mẽ,
09:28một mình nuôi Tuấn khôn lớn,
09:29xây dựng cả một cơ ngơi đồ sộ như thế này.
09:31Đương nhiên,
09:32bà lập tức cho Tuấn một cái tát,
09:33rồi nói,
09:34mất việc thì đã sao,
09:36mẹ dư sức giúp con tìm việc khác,
09:37còn con bé kia,
09:38bỏ ngay đi,
09:39nó không sướng với con.
09:41Tuấn im lặng không nói gì,
09:42nhưng bà Tuyết vẫn chưa dừng lại.
09:44Bây giờ con định thế nào,
09:45muốn trở thành một kẻ không ra gì như cha con ngày xưa,
09:47à, có giỏi thì đi luôn đi.
09:49Tuấn cuối cùng không nhịn nổi nữa,
09:51lập tức gào lên.
09:52Bà im đi,
09:53bà đừng làm khổ tôi,
09:54làm khổ người ta bằng miệng lưỡi cây đọc của mình nữa.
09:56Chắc lúc chết bố tôi vui lắm,
09:58vì không phải nghe bà lại nhài phàn nàn gì nữa hết.
10:00Nghe xong,
10:01bà Tuyết tuyên bố cắt đứt quan hệ với Tuấn,
10:03sống chết gì bà không liên quan.
10:05Tuấn tức giận quay lại quán ăn ấy,
10:07hỏi ông chủ,
10:08rốt cuộc phải làm sao để mẹ mình im miệng lại.
10:10Chủ quán bắt đầu giải thích,
10:12còn ghét,
10:12tức là còn thương,
10:13càng thương thì càng mắng,
10:15nhất là với những người không bao giờ chịu lắng nghe.
10:17Nói xong,
10:18ông mang lên món lưỡi dê nướng sa tế.
10:20Món này rất hợp với cậu,
10:21mỗi lần ăn một miếng,
10:22cậu sẽ cảm nhận được một phần nỗi đau của mẹ mình.
10:25Nếu có thể nuốt trôi nỗi đau này,
10:27ước nguyện của cậu sẽ thành hiện thực.
10:29Nhưng,
10:29có một điều kiện,
10:30nếu cậu chết chìm trong nỗi đau ấy,
10:32thì linh hồn của cậu sẽ thuộc về tôi.
10:34Lựa chọn thế nào,
10:35tất cả phụ thuộc vào cậu.
10:36Nghe xong,
10:37Tuấn cắt một miếng lưỡi dê,
10:45gã đàn ông lạ,
10:45chuẩn bị rời đi.
10:46Tuấn tiến lên chất vấn,
10:48nhưng lại bị gã đàn ông kia lấy ra.
10:50Lúc này,
10:50Tuấn nhìn vào gương,
10:51thì phát hiện mình đã biến thành mẹ.
10:53Thì ra,
10:54anh đang trải qua những nỗi đau mà mẹ mình từng chịu được.
10:57Bà Tuyết đã đến tìm bạn gái của Tuấn để xin lỗi,
10:59nhưng lại vô tình bắt gặp cảnh cô ta thân mật với khách hàng nam.
11:02Ngay sau đó,
11:03là lúc Tuấn gọi điện cho bạn gái,
11:04sau khi cậu vừa bị công ty xa thải.
11:06Sau khi cúp máy,
11:07cô bạn gái còn nói rằng,
11:09sẽ làm cho con trai của bà nhục nhã,
11:10tan nát,
11:11cho đến khi nó hiểu ra
11:12tất cả những điều này
11:14đều là do cái miệng của mẹ nó gây ra.
11:16Lúc này,
11:17Tuấn đau đớn bừng tỉnh.
11:25Tuấn lại cắt một miếng lưỡi dê khác bỏ vào miệng.
11:28Lần này,
11:29cậu thấy mẹ mình một mình tìm đến ông chủ công ty cũ.
11:31Thì ra,
11:32bà Tuyết đã đến công ty để bênh vực cho Tuấn.
11:34Con tôi luôn làm việc chăm chỉ,
11:36nhưng lại bị tên xếp đáng ghét này bóc lột.
11:38Chỉ là Tuấn không nói ra,
11:39nhưng tôi thì nhìn thấy hết.
11:40Một tên xếp hèn,
11:41đuổi nhân viên của mình,
11:42chỉ vì cay cú khi bị mẹ của cậu ta vạch trần bộ mặt thật.
11:46Quá tức giận,
11:46tên xếp lập tức đe dọa,
11:48sẽ khiến cho Tuấn không thể làm trong ngành này được nữa.
11:50Đến lúc đó,
11:51con trai của bà sẽ hận bà đến suốt cuộc đời.
11:54Lúc này,
11:54Tuấn mới tỉnh ngộ,
11:55cậu không kìm được mà hỏi ông chủ,
11:56tại sao mẹ tôi không nói cho tôi biết những điều này.
11:59Ông chủ thờ dài,
12:00trên đời này,
12:01có người mẹ nào không sẵn lòng chịu đựng nhục nhã để bảo vệ con mình.
12:04Ông còn khuyên Tuấn,
12:05rằng nếu cậu không chịu nổi,
12:07thì đừng tiếp tục nữa,
12:08vì phần cuối cùng,
12:09sẽ liên quan đến câu chuyện của bố cậu.
12:11Nghe đến bố,
12:12Tuấn không hề do dự,
12:13ăn tiếp miếng lưỡi dê cuối cùng.
12:15Hình ảnh quay về lúc cậu vừa trao đời.
12:17Bà Tuyết khi đó vừa nhận được chứng chỉ thợ làm móng xuất sắc.
12:20Còn chưa kịp vui mừng,
12:21về đến nhà,
12:22thì thấy chồng mình lại đang điên tiết lên,
12:24chỉ vì tiếng khóc của con mình.
12:26Mỗi lần uống rượu xong,
12:27ông ta đều như vậy.
12:28Thậm chí,
12:28ông còn muốn ném Tuấn ra ngoài ban công.
12:31Bà Tuyết hoảng loạn bảo vệ con mình,
12:32nhưng vô tình đẩy chồng mình ngã xuống cầu thang,
12:34và ra đi ngay tại chỗ.
12:37Chứng kiến tất cả những đau khổ mà mẹ mình đã trải qua,
12:40Tuấn không kìm được mà rơi nước mắt.
12:41Ông chủ càm thán.
12:48Lúc này Tuấn cuối cùng cũng hiểu được những gì mẹ đã chịu đựng.
12:51Cậu lập tức chạy về nhà tìm mẹ.
12:53Mà ông chủ quán lúc này,
12:54cũng chỉ biết lo lắng nhìn ngọn đèn chưa sáng kia.
12:57Tuấn về đến nhà,
12:58thì kinh hãi phát hiện cầu thang đầy các vết máu.
13:01Có sự cảm không lành,
13:02cậu lào đào chạy vào phòng tìm mẹ,
13:03thì thấy mẹ mình đã ngã gục trên giường,
13:05miệng đầy máu.
13:06Tuấn run dẩy mở bàn tay bà ra,
13:08bên trong chính là chiếc lưỡi của bà Tuyết.
13:11Thì ra,
13:11mỗi lần cậu cắt một miếng lưỡi dê,
13:13lưỡi của bà Tuyết cũng bị cắt một nhát y hệt.
13:15Tuấn vội vàng kéo mẹ đến quán ăn,
13:21nhưng lúc này,
13:21trong mắt bà Tuyết Tuyết lại biến thành người chồng đã chết với khuôn mặt đầy máu.
13:25Trong cơn hoảng loạn,
13:26bà Tuyết đã đẩy mạnh một cái.
13:28Đến khi bà Hoàn hồn lại,
13:29mới phát hiện người nằm dưới đất,
13:31chính là đứa con trai mà bà yêu thương nhất.
13:33Cùng lúc đó,
13:34chiếc đèn tại quán ăn cũng sáng lên,
13:36thu linh hồn của Tuấn vào trong.
13:38Câu chuyện này thật quá bi thương,
13:39khiến ông chủ quán chẳng đầy cam vẫn.
13:41Chỉ vì một phút bóc đồng và sự hiểu lầm với mẹ,
13:43Tuấn đã gây ra lỗi lầm không thể cứu vãn.
13:46Chúng ta thường coi tình yêu thương của người thân là điều hiển nhiên,
13:48thậm chí còn cảm thấy phiền khi họ càm giam và kiểm soát,
13:51nhưng lại vô tình bỏ qua tình yêu sâu sắc ẩn sau đó.
13:55Chỉ đến khi mất đi rồi,
13:56thì mới hối hận khôn nguôi.
13:57Được rồi,
13:58chúng ta sang món ăn thứ 3 nhé.
14:00Rắn tự nuốt đuôi.
14:02Ông chủ quán chụp ảnh người đàn ông trước mặt,
14:05sau đó dùng nhíp đâm mạnh vào bức ảnh.
14:07Ngay lập tức,
14:07tay của người đàn ông trong ảnh bắt đầu cháy máu.
14:10Đồng thời,
14:10trên tay của ông ta
14:11cũng xuất hiện vết thương giống hệt.
14:13Người đàn ông dững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.
14:16Có chiếc máy ảnh này,
14:17ông ta có thể báo thù cho đứa con trai của mình.
14:19Rốt cuộc,
14:20ông ấy đã chịu đựng nỗi oan ức thế nào?
14:22Câu chuyện phải bắt đầu từ một ngày tưởng như rất bình thường,
14:25nhưng lại thay đổi hoàn toàn số phận ông ta.
14:27Ông Khang là chủ của một sưởng hàn.
14:29Ông sống nương tượng với cậu con trai,
14:31tên Minh,
14:32cực đam mê nhíp ảnh.
14:33Cuộc sống tuy không dư dà,
14:34nhưng hai cha con lại rất hạnh phúc.
14:36Hôm nay,
14:37Minh có nhận một giải nhíp ảnh trẻ của trường.
14:39Ông Khang có hứa sẽ đến trường tham dự lễ trao giải của con trai.
14:42Nhưng khi ông đến nơi,
14:43người con trai mà ông yêu thương nhất,
14:45giờ chỉ còn là một thi thể lạnh lẽo.
14:47Nhà trường nói rằng,
14:48là do con trai ông đã tự mình đăng xuất.
14:50Nhưng ông Khang lại không cho là vậy.
14:51Hôm nay là ngày Minh nhận giải thưởng nhíp ảnh,
14:54thứ mà cậu đam mê nhất.
14:55Và lại,
14:56ông biết con trai mình là người như thế nào,
14:57nó sẽ không bao giờ làm chuyện dạy rột như vậy.
14:59Ông khẳng định,
15:00chắc chắn có người đã đẩy con ông xuống.
15:02Nhưng bác sĩ lại giải thích rằng,
15:04chán của cậu ấy đập xuống đất trước tiên.
15:06Nếu bị ai đó đẩy,
15:06thì vết thương lẽ ra phải nằm ở sau đầu.
15:09Nhưng ông Khang chỉ vào những vết bầm trên cơ thể con trai,
15:11phán đoán rằng,
15:12trước khi hẹo,
15:13con trai mình đã bị đánh đập.
15:14Về điểm này,
15:15bác sĩ cũng không thể đưa ra kết luận.
15:17Trở về nhà,
15:18ông Khang nhìn lên những bức ảnh mà con trai chụp treo trên tường.
15:21Trong đó có cả bức ảnh chụp quán ăn,
15:23và những quả cầu linh hồn.
15:25Cầm lấy chiếc máy ảnh của con trai,
15:26ông Khang lại đám chìm trong nỗi nhớ.
15:28Hôm sau,
15:29ông đến trường để điều tra.
15:30Nơi đặt những bông hoa trắng trước mắt,
15:32ông chính là nơi con trai ông nằm xuống.
15:34Giáo viên chủ nhiệm nói rằng,
15:35khi đó,
15:36toàn thể nhà trường đang thăm ra lễ trao giải,
15:38nên không có nhân chứng tận mắt chứng kiến.
15:40Ông Khang không tin,
15:41yêu cầu được xem camera giám sát.
15:43Quả nhiên,
15:44trong đoạn ghi hình,
15:45con trai ông trông vô cùng sợ hãi.
15:46Ông chắc chắn rằng,
15:47có người đã đuổi theo và đánh con mình.
15:49Những vết bầm trên người cậu,
15:50chính là bằng chứng rõ ràng nhất.
15:52Chắc chắn,
15:53mình đã bị ai đó đẩy xuống.
15:54Giáo viên nói trong trường không thể nào xảy ra bạo lực,
15:57hơn nữa camera không ghi lại cảnh ai đó đẩy cậu ấy.
16:00Lúc này,
16:00giáo viên nhận được cuộc gọi từ một phụ huynh.
16:02Và ta nói rằng,
16:03chuyện của con trai ông Khang chỉ là tai nạn,
16:05nhà trường nhất định sẽ bảo đảm an toàn cho học sinh.
16:07Nhìn người giáo viên trước mặt,
16:09ông Khang lặng người không nói nên lời.
16:11Rời khỏi trường,
16:12một học sinh chạy tới nói với ông Khang rằng,
16:14có một cậu học sinh tên Tú,
16:15biết chuyện của con trai ông.
16:17Nói xong,
16:17cậu ta liền bỏ chạy.
16:19Về đến nhà,
16:20quả nhiên,
16:21ông Khang tìm thấy một bức ảnh có chữ Tú.
16:23Dựa theo vị trí trong ảnh,
16:25ông phát hiện Tú đang đánh hội đồng cậu học sinh đã báo tin cho mình.
16:28Ông Khang đuổi theo,
16:29nhưng cả bọn đều đã bỏ chạy hết.
16:31Thế nhưng,
16:31cậu học sinh kia cũng không muốn nói thêm điều gì.
16:34Vậy nên,
16:34ông Khang chỉ còn cách lần theo những bức ảnh con trai từng chụp.
16:38Và ông cũng đã tìm đến quán ăn ấy.
16:40Vẫn theo thói quen cũ,
16:41ông chủ quán ăn mời ông Khang một ly nước.
16:44Hai người bắt đầu trò chuyện.
16:45Ông Khang tin rằng Tú chính là người đã hại chết con trai mình.
16:48Ngay xong,
16:49chủ quán cũng đồng cảm với nỗi đau của ông.
16:51Lúc này,
16:51ông ta dùng chiếc máy ảnh của con trai ông Khang
16:53chụp cho ông một bức hình.
16:55Nhưng sau đó,
16:56chủ quán đột nhiên dùng chiếc nhít sắc nhọn,
16:58đâm mạnh vào bức ảnh.
16:59Ngay lập tức,
17:00máu chảy dòng dòng từ đúng vị trí trên tay ông Khang.
17:02Ông chủ quán nói,
17:04đây chính là cách để ông đòi lại công bằng cho con trai mình.
17:06Dù vậy,
17:07người cha lương thiện này,
17:08không chọn cách tổn thương người khác để trả thu,
17:10mà quay lương rời đi.
17:12Ông chủ quán lướt nhìn ngọn đèn trên trần,
17:14mà rơi vào chầm tư suy nghĩ.
17:16Trở về nhà,
17:17khung cảnh hai cha con trò chuyện hiện lên trong đầu ông Khang.
17:20Khi đó,
17:20mình hỏi ông,
17:21sẽ làm gì nếu biết con là người đồng tính?
17:23Ông Khang không hề do dự mà trả lời ngay lập tức,
17:26chỉ cần con hạnh phúc,
17:27là cha cũng hạnh phúc.
17:28Nghe cha nói như vậy,
17:29khóe mắt mình cũng dần đỏ lên.
17:31Trở về thực tại,
17:32vẫn còn phẫn út,
17:33ông Khang lại đi tìm Tú để hỏi về cái chết của con trai,
17:36nhưng lại bị cha của Tú,
17:37một kẻ giàu có và quyền thế,
17:39đánh một trận.
17:40Còn đe dọa,
17:40nếu dám nói linh tinh nữa,
17:42thì coi chừng cái mạng của ông.
17:44Ông Khang tuyệt vọng,
17:44không kìm được mà nhìn vào chiếc máy ảnh trong tay,
17:47rồi lập tức quay lại quán ăn.
17:48Lúc này,
17:49ông chủ cũng đã chuẩn bị sẵn món,
17:51rắn tự nuốt đuôi.
17:52Ông ta nói với ông Khang,
17:53nếu muốn dùng được chiếc máy ảnh,
17:55trước tiên,
17:55phải ăn xong món này.
17:57Nhưng lúc này,
17:57ông Khang vẫn chưa nghĩ đến chuyện giết người,
17:59chỉ muốn ép Tú nói ra sự thật.
18:01Ông chủ bảo,
18:02nếu vậy,
18:03sao ông không tha thứ cho Tú đi?
18:04Ông Khang nghe xong thì giữ người.
18:06Suy nghĩ một hồi lâu,
18:08cuối cùng,
18:08ông vẫn cầm lấy dao nĩa.
18:14Ông Khang không do dự nữa,
18:17ăn liền một phát hết sạch.
18:19Ngày hôm sau,
18:20ông theo dõi Tú đến một bể nước bỏ hoang.
18:22Khi Tú đang leo lên trên,
18:23ông Khang xuất hiện và chụp một tấm ảnh.
18:25Tú hoảng sợ,
18:26vội vã,
18:27trèo lên cao hơn.
18:28Ông Khang khuyên Tú hãy nói ra sự thật,
18:29bằng không thì.
18:31Hết cách,
18:31ông Khang bẻ cong đôi chân của Tú trong bức ảnh.
18:34Ngay lập tức,
18:34chân của Tú gãy thật.
18:36Quả nhiên là có tác dụng.
18:37Tú đau đớn ngã xuống sàn,
18:38ông Khang tiến lại gần,
18:39chụp thêm một bức ảnh phần thân trên của cậu.
18:42Tú tức giận hỏi ông làm cho ma quỷ gì vậy?
18:44Ông Khang vẫn gặng hỏi,
18:45chính cậu đã hại con trai tôi.
18:47Đúng không?
18:48Tú kiên quyết phủ nhận,
18:49ông Khang lại bẻ gãy tay trong bức ảnh.
18:51Cuối cùng,
18:52không chịu nổi nữa,
18:53Tú buộc phải kể lại toàn bộ sự việc.
18:55Thì ra,
18:56Tú và con trai ông Khang là một cặp.
18:57Hai người họ thực sự yêu nhau sâu đậm.
18:59Vào ngày lễ trao giải,
19:00con trai ông Khang quyết định không muốn giấu giếm nữa,
19:03công khai với mọi người.
19:04Nhưng Tú thì không thể,
19:05nếu chắc cậu biết,
19:06chắc chắn sẽ đánh cậu chết.
19:08Đúng lúc này,
19:08nhóm bạn của Tú đi ngang qua.
19:10Sợ bị phát hiện,
19:11Tú liền hét lên,
19:12thằng đồng tính chết tiệt này nói nói yêu tao nè tụi bay.
19:15Nghe xong,
19:15chúng lập tức phải đánh Minh.
19:17Dù vậy,
19:17cậu ấy vẫn không hé lộ một chút gì về mối quan hệ của hai người.
19:21Nhìn thấy người mình yêu bị như vậy,
19:22Tú cũng không thể chịu đựng nổi,
19:24liền đẩy nhóm bạn của mình ra,
19:25rồi quy xuống bên cạnh Minh,
19:26ra hiệu bảo cậu đừng nói ra sự thật.
19:29Lúc này,
19:33không phải là những vết thương trên da thịt,
19:35cũng không phải những lời chửi ruột từ người khác,
19:37mà là sự phản bội của người mình yêu.
19:40Tú bật khóc trong hối hận,
19:42nói rằng,
19:43chỉ những lời nói của cậu,
19:44đã hại chết người mình yêu.
19:45Cậu ấy xin lỗi ông Khang.
19:47Ông Khang sau khi biết được sự thật,
19:49chỉ để lại một câu,
19:50người cậu cần xin lỗi không phải tôi.
19:52Nói xong,
19:53ông rời đi.
19:54Lúc này ánh nắng xuyên qua hàng cây,
19:55chiếu lên người Tú,
19:57ấm áp giống như cái ngày,
19:58cậu và Minh còn vui vẻ bên nhau.
20:00Tú nhìn bức ảnh trong tay.
20:03Ông Khang quay đầu lại,
20:06mặt đầy kinh hãi.
20:08Lúc này,
20:08một ngọn đèn trong quán ăn cũng sáng lên.
20:10Tú đã tự mình đăng xuất đi theo người yêu.
20:13Ông Khang bật khóc,
20:14vì cậu ta cũng chỉ là một đứa trẻ đáng thương.
20:16Không thể để mọi chuyện kết thúc như vậy.
20:18Ông Khang quay lại quán ăn,
20:20tìm ông chủ,
20:20hy vọng ông ta có thể cứu sống đú.
20:22Nhưng ông chủ chỉ buông một câu,
20:24đã quá muộn.
20:25Hơn nữa,
20:26đây cũng là lựa chọn của ông.
20:27Ông Khang tức giận,
20:28nói rằng ông chủ đã lợi dụng nỗi đau của mình,
20:33tức giận, ông Khang dơ máy ảnh lên,
20:35chụp một bức ảnh của ông chủ,
20:37rồi nhanh chóng cầm dao đâm thẳng vào tấm ảnh.
20:39Ông chủ không hề có chút phản ứng gì,
20:41chỉ thốt lên một câu,
20:43đó chính là nghiệp của ông.
20:44Nghe xong,
20:45ông Khang kinh hãi khi nhìn vào bức ảnh,
20:47vì trong đó,
20:48lại chính là hình ảnh của ông.
20:49Ông chủ quay người lại,
20:50phía sau ông ta hóa ra là một tấm hương.
20:53Người mà ông Khang đâm,
20:54lại chính là bản thân mình.
20:55Ông chủ rút con dao ra,
20:57ông Khang cũng đau đớn ngã xuống đất.
20:59Trước khi chết,
20:59ông nắm chặt chiếc máy ảnh của con trai,
21:01rút ra một bức ảnh bên trong.
21:03Đó là tấm hình con trai ông chụp chung với Tú.
21:05Cứ như vậy,
21:06ông Khang ra đi,
21:07quả cầu linh hồn thuộc về ông cũng sáng lên.
21:10Câu chuyện này để lại trong lòng người xem một cảm giác ngồn ngang.
21:12Không ai có thể nghi ngờ tình yêu của ông Khang dành cho con trai.
21:15Nhưng trong sự tức giận,
21:16muốn báo thủ,
21:17nên ông đã đánh mất lý trí,
21:19khiến bản thân rơi vào con đường không lối thoát.
21:21Đồng thời,
21:21sự thờ ơ và qua loa của nhà trường,
21:23thầy cô khi đối diện với bi kịch cũng khiến người ta lạnh lòng.
21:26Trong xã hội hiện đại,
21:28người đồng tính không phải là những kẻ khác biệt.
21:30Họ cũng như mọi người,
21:31có quyền sống,
21:32quyền theo đuổi tình yêu và hạnh phúc.
21:33Tình cảm của họ cũng chân thành và thuần khiết,
21:35và xứng đáng được đối xử bình đẳng.
21:37Được rồi,
21:38hôm nay mọi người dùng trước 3 món ăn độc lạ này nhé.
21:40Các món sau,
21:42đảm bảo cũng sẽ độc lạ và hấp dẫn không kém.
21:50Hãy subscribe cho kênh Ghiền Mì Gõ Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
21:51Hẹn gặp lại các bạn trong những video tiếp theo.

Recommended