• 2 năm trước
Cuối năm 208, Lưu Bị liên minh với Tôn Quyền đánh bại Tào Tháo ở trận Xích Bích. Tào Tháo rút về Bắc, giao lại cho Tào Nhân trấn thủ Giang Lăng. Dù rút đại quân về bắc, Tào Tháo vẫn bố trí binh lực phòng thủ tại các quận Nam Dương, Nam quận (với các trọng điểm Tương Dương, Phàn Thành, Giang Lăng) và một phần Giang Hạ đã chiếm (nửa kia Lưu Kỳ còn giữ được).

Thừa thắng sau trận Xích Bích, cả Tôn Quyền và Lưu Bị ra sức tranh đất Kinh châu.

Chu Du cùng Trình Phổ tiến đánh Nam Quận. Hai bên còn chưa giao tranh thì Chu Du đã phái Cam Ninh đi chiếm Di Lăng. Cam Ninh bị quân Tào bao vây, cầu cứu Chu Du. Du nghe lời Lã Mông, để Lăng Thống giữ hậu phương, còn mình đích thân cùng Mông đi giải vây Cam Ninh.

Lưu Bị nói với Chu Du rằng: “Thành Giang Lăng lương thảo rất nhiều, tôi sai Trương Dực Đức dẫn một nghìn người đi theo ngài, ngài chia hai nghìn quân đi theo tôi, tôi theo dòng Hạ Thuỷ xuống cắt đứt hậu phương của Nhân, Nhân hay tin tôi đến tất bỏ chạy.” Du đưa thêm hai nghìn người cho Bị.

Hai bên chuẩn bị đại chiến, Chu Du thân chinh cưỡi ngựa đi trước trận thì bị tên bắn trúng sườn, lão tướng Trình Phổ đã liều chết cứu Chu Du thoát chết.

Tào Nhân nghe tin Chu Du phải nằm không dậy được, liền kéo ra khỏi thành bày trận tiến đánh. Chu Du đang trọng thương vẫn cố gắng ngồi dậy, đích thân đi xem xét quân doanh, khích lệ tinh thần binh sĩ.

Chu Du tác chiến 1 năm với Tào Nhân ở Giang Lăng, cuối cùng Tào Nhân bỏ thành chạy về cố thủ tại phòng tuyến mới Tương Dương, nhưng Gia Cát Lượng lại dùng mưu phỗng tay trên đoạt cả Giang Lăng và Tương Dương, khiến Chu Du tức giận thổ huyết té ngựa.

Xem tập tiếp theo:
- Tập 41: Lưu Bị dùng sức đoạt bốn quận

Được khuyến cáo